Đêm qua, khi đang bước thững thờ nhìn trăng sáng vằng vặc đêm15, Lê Thị Kim lại nhìn về phương Bắc, không khỏi thở ngắn than dài.
Khi không khí tết vừa tràn vào Thăng Long, trăm hoa đua nở thì tiết hét kinh thiên, lũ giặc cỏ Tây Sơn tràn vào đánh tan đồn Ngọc Hồi, Tôn Sĩ Nghị hoảng sợ mà bỏ chạy, cả đường tràn ngập máu tanh trong ngày tết. Lúc đó bà đang theo cô gia( Lê Chiêu Thống) bái kiến Thái Hậu, nghe được tin vội vã theo cửa thành mà chạy, mọi người chạy lạc khỏi đoàn người Tôn Sĩ Nghị. Cuộc chạy chốn vô cùng vất vả, may thay khi đến đồn Hoà Lạc được một thổ hào cưu mang. Những tưởng được an ổn đôi chút, đợi qua cơn phong ba thì sẽ đường sang Trung Quốc hội họp với Tôn Sĩ Nghị, lại xin Càn Long hoàng đế lại sai người điều quân, để khôi phục đại thống nhà Lê.
Những hơi ôi, mọi người còn chưa ngồi yên, ai ngờ chỉ trong chốc lát tướng Tây Sơn đã đuổi tới, mọi người phân tán mà chạy. Cô gia cùng Thái hậu được bọn Quýnh, Hiền cùng binh lính mở đường máu thoát thân, biết mình đi theo chỉ gây phiền hà, Lê Thị Kim cùng với người hầu chạy theo hướng khác. Cuối cùng tưởng như yên ổn ở nơi thôn quê, đợi chờ tin cô gia nhưng chỉ được hơn 1 tháng, em trai bà là Lê Duy Chỉ tìm đến, thuyết phục lên đồn Cao Bằng- căn cứ mới lập để tụ lòng dân. Nhìn cảnh chiến tranh tang tóc, dâm chúng lầm than, Lê Thị Kim toan từ chối, nhưng Lê Duy Chỉ nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391358/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.