Hoàng Luật nhìn xuống vị Hữu thừa tướng đang quỳ một gối, cái bóng của Liệt Nghĩa in đậm xuống sàn điện, khí thế của ông ta dường như khiến cả ngọn nến phải cháy chậm lại:
- Miễn lễ. - Giọng nói của Hoàng Luật vang lên, lạnh lùng và không một chút cảm xúc:
- Trẫm muốn nghe tin khẩn của khanh. Liệt Nghĩa, khanh vừa nói bọn chúng hèn hạ. Vậy, chúng đã giở trò gì mới ở Thủy Vân Hà? Liệt Nghĩa đứng thẳng dậy, bộ hắc giáp trên người phát ra tiếng kim loại "keng" một cái rõ gọn. Ông ta không giống Thượng Quan Huyền Phong, người luôn che giấu khí tức. Khí huyết của Liệt Nghĩa sôi trào như một lò lửa, khiến không khí trong điện dường như cũng nóng lên vài phần. Giọng ông trầm hùng như tiếng trống trận:
- Bẩm bệ hạ! Đúng là hèn hạ! Bọn chúng không dám tổng tấn công. Thay vào đó, chúng liên tục cho thủy binh quấy nhiễu tại Thủy Vân Hà, hành vi ngày càng trắng trợn!
Ông bắt đầu liệt kê, giọng nói ngày càng lạnh, xen lẫn lửa giận không thèm che giấu:
- Trong mười ngày qua, chúng đã đánh chìm mười bảy tàu cá của dân ta, bắt giữ ba ngư dân. Chiến thuyền hạng nặng của chúng liên tục vượt qua ranh giới giữa sông, dùng tên bắn khiêu khích các đồn bốt của ta. Nhưng hễ quân ta vừa xuất kích, chúng lập tức lùi lại!
Liệt Nghĩa siết chặt nắm tay bọc thép, gằn giọng:
- Binh lính của thần tại tiền tuyến vô cùng tức giận! Các huynh đệ ngày đêm phải nhìn kẻ địch giết chóc đồng bào của mình mà không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705423/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.