Đối mặt với lời đe dọa gần như công khai và luồng sát khí không thèm che giấu của Hắc Mạc, Ngạc Hưng, với vẻ mặt thư sinh của mình, lại tỏ ra hoàn toàn thản nhiên. Hắn chỉ nhún nhún vai một cách nhẹ bẫng, như thể sự uy hiếp kia chỉ là gió thoảng qua tai.
Chiếc quạt xếp trong tay hắn vẫn không hề dừng lại, tiếp tục phe phẩy một cách nhàn nhã, tạo ra từng luồng gió nhẹ. Hắn cất tiếng cười, giọng điệu mang đầy vẻ chế giễu và cũng rất rành rọt, cố ý để mọi người xung quanh đều nghe thấy:
- Ha, vị đạo hữu này sao lại nói như vậy? Ta chỉ đang tham gia đấu giá một cách hết sức bình thường thôi mà. Tất cả mọi hành động của ta, từ việc hô giá, đều hoàn toàn đúng với luật lệ mà Bách Thiều quản sự vừa mới đề ra.
Hắn liếc nhìn Hắc Mạc, ánh mắt khiêu khích, cố ý nhấn mạnh:
- Ngươi không phục, thì có thể tiếp tục ra giá cao hơn. Đó mới là quy tắc của Bách Bảo Các, không phải là dùng sát khí dọa người. Ở đây, ai có nhiều linh thạch hơn, người đó có tiếng nói.
Tuy nhiên, dù ngoài mặt thể hiện ra thái độ ung dung và đầy khiêu khích như vậy, nhưng sâu thẳm trong lòng, Ngạc Hưng hiểu rõ hơn ai hết tình hình của mình. Hắn biết, nếu Hắc Mạc thật sự nổi điên, bất chấp tất cả mà chơi tất tay, đưa ra một cái giá điên rồ vượt xa hơn nữa, thì bản thân hắn cũng không chắc mình còn có thể ra được mức giá cao hơn.
Con số năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705420/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.