Cát Nhiệt Nhĩ Lặc nở một nụ cười duyên dáng, tỏ vẻ hài lòng trước sự thay đổi trong cách xưng hô của Minh Long:
- Như vậy mới đúng chứ. Công tử cứ gọi một tiếng bà chủ, ta lại thấy mình già đi nhiều đó.
Nàng ta nói tiếp, giọng nói mang theo một sự cám dỗ không thể chối từ, một lời hứa hẹn về một tương lai xán lạn:
- Minh Long công tử, xin hãy suy nghĩ lại về đề xuất của chúng tôi. Khả năng chiến đấu của công tử đã khiến Nhĩ Lặc ta vô cùng ấn tượng. Nếu ngài đồng ý trở thành đấu sĩ độc quyền của Tát Lan gia, con đường tiền tài và địa vị của công tử tại A Tốc Thành này trong tương lai chắc chắn sẽ được đảm bảo.
Minh Long chỉ cười nhẹ rồi đáp, giọng điệu vô cùng khiêm tốn:
- Chỉ là chút tiểu thủ đoạn thôi, không dám lọt vào mắt xanh của tiểu thư. - Hắn dừng lại, rồi nụ cười trên môi cũng thu liễm, giọng nói trở nên vô cùng kiên định:
- Với lại… không cần phải suy nghĩ nữa đâu. Ta từ đầu vốn không có ý định trở thành một đấu sĩ tại đây.
Minh Long chốt một câu, ánh mắt nhìn thẳng vào Nhĩ Lặc, sắc bén và thấu suốt:
- Mà cái việc" đảm bảo" mà tiểu thư vừa nói đến, suy cho cùng cũng chỉ là đảm bảo về tiền bạc mà thôi, chứ không thể đảm bảo được mạng sống. Chẳng phải như các đấu sĩ vừa tử trận kia, trước khi lên sàn đấu, cũng được tiểu thư dùng những lời hứa hẹn như vậy để thuyết phục hay sao? Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705411/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.