- Minh… Minh Long… thắng!
Tiếng nói của Mục Đầu run rẩy, lạc đi, vang lên thông báo kết quả cuối cùng, phá vỡ sự im lặng chết chóc trên sàn đấu.
Cả khán đài lúc này cũng đang đồng loạt chết lặng. Không một tiếng hò reo xuất hiện. Tất cả những con mắt có mặt tại đây đều dán chặt vào thân ảnh duy nhất còn đứng vững trên sàn đấu, một thân ảnh tuy chi chít vết thương, bộ hắc y đã bị nhuốm đỏ và rách nát, hơi thở có chút dồn dập, nhưng lưng lại thẳng tắp, hiên ngang.
- Cái gì… cái gì vừa diễn ra vậy? - Không thể nào! Chuyện này là không thể nào!
Đó là câu hỏi chung hiện lên trong đầu tất cả mọi người. Trận đấu này chắc chắn sẽ được ghi vào lịch sử, là một trận đấu đặc biệt và điên rồ nhất trong lịch sử bao nhiêu năm qua của Đấu Trường Tát Lan. Tiền cược thua, những túi linh thạch đã mất, đối với đám người hiện tại cũng không còn quá quan trọng nữa. Đám đông chỉ vừa được chứng kiến một kỳ tích, một sự thật phi lý đến mức không thể tin nổi. Một Kim Đan sơ kỳ, một mình đấu với chín Kim Đan hậu kỳ, và đã giành chiến thắng.
Bọn hắn chỉ sợ, sau ngày hôm nay, khi về kể lại chuyện này, sẽ bị người khác cười chê là kẻ điên, vì chắc chắn sẽ không có một ai tin vào một câu chuyện hoang đường đến như vậy.
Giữa sự im lặng đó, chỉ có tiếng hoan hô của hai huynh muội Cáp Tát vang lên, trong trẻo và đầy vui sướng:
- Hoan hô! Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705410/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.