Không khí trong chính sảnh Mã gia trở nên nặng nề đến mức khiến những người có tu vi Luyện Khí kỳ phải khó thở. Trương Hạ đứng giữa đại sảnh, hai tay chắp sau lưng, bộ đạo bào xanh thẫm tung bay nhẹ dưới luồng khí tức đang thầm vận chuyển quanh thân.
Khí tức Kim Đan hậu kỳ chẳng cần phô trương mà vẫn khiến mọi người trong phủ Mã gia đều cảm thấy áp lực như núi đè lên ngực. Bất kể là trưởng sự, hộ vệ hay hạ nhân, không ai dám thở mạnh. Ngay cả Mã Triêu, người từ trước tới nay vốn không phục Trương Hạ cũng phải nhíu mày, không dám lỗ mãng.
Trương Hạ quét ánh mắt lãnh đạm nhìn quanh một vòng, rồi chậm rãi cất giọng:
- Việc người của Trương gia ta bị đánh tại đất Triều An, ngay tại khu vực chúng ta quản lý, tuyệt đối không thể bỏ qua như không có chuyện gì. Hôm nay ta đến, không phải để tranh cãi, mà là để lấy lại công bằng.
Mã Triêu cười lạnh trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh. Lão hiểu quá rõ, “công bằng”chỉ là cái cớ. Trong thế giới này, mạnh được yếu thua là quy luật bất biến. Một khi thực lực có thể áp chế, lý lẽ sẽ chẳng còn trọng lượng.
Lão thầm nghĩ:
“Trước giờ đều tranh đấu trong âm thầm, nay đã đột phá Kim Đan hậu kỳ, liền lấy một cái cớ để ra mặt, cũng phải thôi. Với thực lực đó, muốn gì chẳng được.”
Sau vài nhịp thở trầm ngâm, Mã Triêu ngẩng đầu hỏi:
- Vậy không biết Trương huynh muốn như thế nào?
Trương Hạ không vòng vo. Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705317/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.