Hắn tỉnh lại.
Ánh sáng nhập nhòa xuyên qua lớp liếp tre mỏng. Trần nhà bằng gỗ tạp, dầm ngang mối mọt, có mạng nhện giăng. Mùi đất, mùi tro rạ và cỏ khô ám trong không khí, lẫn vào nhau, quẩn quanh như thứ khí u mê của một chốn nông dã chưa từng được người ngoài hỏi tới.
Gian phòng nhỏ hẹp, vách đất trộn rơm, nền lát gạch nung nứt nẻ. Góc phòng có một cái chum nước, bên cạnh là thúng rạ lót làm giường. Hắn đang nằm đó, chăn mỏng phủ ngang ngực, hai tay trơ xương, bàn tay khô gầy, nổi gân xanh. Thân thể nhẹ bẫng, như thể chỉ cần một cơn gió là đủ cuốn trôi.
Hắn ngồi dậy. Đầu choáng, khí lực hư hao. Tứ chi không vững, từng khớp xương như vừa trải qua một trận sốt mê man kéo dài.
Trong khoảnh khắc hắn đang chậm rãi điều chỉnh hơi thở, thì một luồng sáng hiện ra giữa không trung. Từ trong luồng sáng, một tiểu cô nương xuất hiện, thân hình chỉ lớn cỡ bàn tay người thường, tóc trắng thả dài, mặc y phục cổ đại màu ngà, viền thêu chỉ đỏ.
Nàng mở mắt, đôi mắt trong suốt như giọt lưu ly. Âm thanh vang thẳng vào thức hải của hắn, không truyền qua tai:
- Ngươi đang ở Cầu Tiên Tinh Cầu.
Hắn quay đầu, nhìn nàng.
Tiểu cô nương nói tiếp, giọng điềm đạm, không vội không chậm:
- Ta là tinh linh của hệ thống Lạc Hồng, được tạo ra để hướng dẫn người mang dòng máu Rồng. Từ nay về sau, ta sẽ tồn tại trong thức hải của ngươi, không thể bị tách rời.
Nàng chậm rãi vung tay. Một đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705311/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.