Chương trước
Chương sau
Ngay lúc gã đang âm thầm kêu khổ, thì bỗng nhiên từ phương xa có một tia ánh sáng màu xám bay đến, bắn trúng người gã. Từ chỗ bị điểm trúng, tia sáng màu xám dần dần lan tỏa ra khắp toàn thân, bên tai còn văng vẳng tiếng tụng kinh cổ lão, áo vàng Kiếp Tôn chỉ cảm thấy cả người mình như bị hàng ngàn hàng vạn sợi dây nhỏ quấn chặt, cố định giữa không trung.
Định Thân Thuật
Khương Ly chậm rãi thu hồi ngón tay, không tiếp tục để ý.
Áo vàng Kiếp Tôn bị Khương Ly một chiêu cố định tại chỗ, không thể động đây. Mà Ninh Thiên Tuyết tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội ngon ăn này, sát ý hơi động, trong tay hai thước trường kiếm chợt vung lên thật cao, từ trên đỉnh đầu chém xuống, đem cả người gã chẻ làm đôi.
Giết xong áo vàng Kiếp Tôn, Ninh Thiên Tuyết một bên thở hổn hển, một bên ngước đầu lên bầu trời. Nhìn thấy Khương Ly đang đứng chắp tay sau lưng, nhàn nhã quan sát chiến trường, trong lòng đều là hâm mộ.
“Khương tướng quân vừa sử dụng tuyệt chiêu, chẳng lẽ là Thượng Cổ Định Thân Thuật mà Hà bà bà từng nhắc tới sao?”
Nàng có lòng muốn thăm hỏi Khương Ly, tuy nhiên nơi đây dù sao cũng là chiến trường, không tiện quấy rối, vì vậy đành gác chuyện này ở sau đầu, xông tới trợ giúp Ngọc Hành Chân Nhân đối kháng kẻ địch.
Mà Khương Ly đứng ở trên trời cao, ánh mắt nhìn chằm chằm Xích Huyết Thành, càng ngày càng ngưng trọng, bởi vì hắn cảm nhận được, đạo khí tức ở trong thành đang không ngừng tăng cao.
“Không tốt! Kiếp tộc Tôn giả tựa hồ đang đột phá” Khương Ly sắc mặt khó coi, không nói hai lời liền hóa thành kim quang vọt tới trong thành, muốn ngăn cản hành động của Kiếp Tộc Tôn giả.
Chỉ là hắn còn chưa kịp bay vào thành đã đụng phải một lớp kết giới vô cùng dày nặng.
“Hộ thành đại trận sao?” Khương Ly cười lạnh, quanh thân tỏa ra một luồng khí tức kỳ dị, cả người giống như hòa vào trong thiên địa.
Tiếp theo lợi dụng thần thông Câu Thông Vạn Vật, trò chuyện với trận pháp mấy câu, liền dễ dàng lách người chui vào.
Bên trong Xích Huyết Thành, màu đỏ Kiếp độc tràn ngập không khí, bên dưới mặt đất lởm chởm xương trắng. Mà tòa thành trung tâm, dựng đứng một cái tế đàn cực kỳ khổng lồ. Tế đàn có đường kính lên tới trăm trượng, lát đá xanh, trên mặt đá xanh ẩn hiển chằng chịt từng lớp Kiếp văn.
Nhân loại, yêu thú muốn chuyển hóa thành Kiếp Đồ, chỉ cần thông qua tế đàn tẩy lễ, nếu chịu đựng được, thì thực lực tăng mạnh, biến thành Kiếp Đồ, nếu không chịu được, sẽ trở thành một đống xương khô.
Lúc này, trên đỉnh tế đàn, ngồi xếp bằng một gã Kiếp Tộc, gã Kiếp tộc này toàn thân không có da thịt, chỉ là một bộ xương màu trắng, hai hốc mắt nhảy lên ánh lửa màu xanh.
Bạch Cốt tộc Kiếp Tôn!
Khương Ly nheo mắt, vừa nhìn liền đoán ra được lai lịch của đối phương.
Kiếp Tộc có muôn hình vạn trạng, mà Bạch Cốt tộc tựa hồ là một trong những bộ tộc đứng đầu.
Gã Kiếp Tộc này trên thân lưu chuyển khí thế là Nhị tinh sơ kỳ, tuy nhiên khí thế ấy đang dần dần tăng cao, chẳng mấy chốc có thể đột phá.
“Không thể để cho hắn đột phá thành công, nếu hắn đột phá đến Nhị tinh trung kỳ, thì sẽ rất khó xử lý”
Khương Ly tiếp cận tế đàn, không nói hai lời, cả người hóa thành kim quang, nhanh chóng áp sát đối phương, mạnh mẽ đấm ra một quyền.
“Hừ” Đang yên lặng tu luyện Bạch Cốt Tôn giả bỗng nhiên ngẳng đầu, nâng nắm đấm đánh trả.
Oanh
Hai quyền va chạm, lực lượng mạnh mẽ từ trung tâm tế đàn khuếch tán ra xung quanh, chớp mắt trăm trượng tế đàn bị san thành bình địa.
Va chạm một quyền, Khương Ly bị đánh lùi về sau, ánh mắt kinh động, nhìn xuống quả đấm của mình đã bị Bạch Cốt Tôn giả một quyền đánh cho máu thịt be bét.
Thân thể của gã Kiếp Tôn này thực là mạnh mẽ, ít nhất so với chính mình Niết Bàn nhất trọng thiên còn mạnh hơn mấy phần.
Nghe nói Bạch Cốt tộc thân thể cường hoành, có thể dùng thân thể đối kháng Chân Binh, quả nhiên danh bất hư truyền.
Bạch Cốt Tôn giả vốn đang tập trung đột phá, bị người quấy rối, trong lòng hừng hực sát ý, nhìn hằm hằm Khương Ly, khí thế trên người ầm ầm bạo phát.
Luồng khí thế này vừa phát ra, thì trong phương viên ngàn trượng, hư không mơ hồ xuất hiện vết rách.
“Hả” Khương Ly nhíu mày, sắc mặt chợt trở nên khó coi cực kỳ.
Bởi vì đối phương mặc dù tu vi chỉ mới Nhị tinh sơ kỳ, nhưng vừa rồi phát ra khí thế lại mạnh hơn Chiêu Diêu Vương rất nhiều. Kẻ này chẳng lẽ là Kiếp Vương giả trang?
Không! Không phải, Khương Ly lắc đầu phủ định, kẻ này hẳn là một vị Kiếp Vương nào đó tu luyện ra phân thân, hoá thân hoặc thủ đoạn nào đó. Nếu thật là Kiếp Vương, từ lâu đã đem quân tiêu diệt Việt quốc rồi, cần gì phải cố thủ ở trong Xích Huyết Thành.
Vừa nghĩ rõ ràng những điều này, vẻ kinh sợ trong mắt hắn dần dần thu hồi, mặc dù vẫn còn hơi kiêng kỵ, nhưng lại không còn chút kinh hãi nào.
Chỉ cần không phải bản thân Kiếp Vương, thì hắn nhất định có cơ hội chém giết đối phương.
Mà ánh mắt của Khương Ly, từ kinh sợ đến kiêng kỵ, sau cùng trở nên thong dong bình thản. Biến hóa của sắc mặt cũng rơi vào trong mắt của Bạch Cốt Tôn Giả.
“Tên nhân tộc này ban đầu sợ ta, hẳn là nhìn ra thân phận của ta…sau đó không sợ ta, hẳn là đoán được ta không phải bản thể. Kẻ này tu vi không cao, nhưng ánh mắt, tâm địa lại không thể xem thường”
Vừa chạm mặt, Khương Ly cùng Bạch Cốt Tôn Giả đều ý thức được rằng, đối phương cũng không phải kẻ đơn giản. Vì vậy, vừa giao chiến liền thi triển toàn lực.
'Cốt Lâm Chi Thuật”
“Nhất Kiếm Trầm Giang”
Khương Ly tung người lên cao, Diệt Trần Kiếm ra khỏi vỏ, chém về phía Bạch Cốt Tôn Giả, kiếm chiêu hóa thành tràng giang đại hải kiếm khí, vù vù đổ ập xuống. Chỉ là vô tận kiếm khí đâm trúng người Bạch Cốt Tôn giả, lại căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của gã.
Cùng lúc đó, chỉ thấy Bạch Cốt Tôn Giả giậm chân một cái, mặt đất rung chuyển, mấy vạn gai xương sắc bén như dao găm bỗng nhiên từ dưới nền đất đâm ra, giống như cây mọc thành rừng, đâm thẳng lên bầu trời, dường như muốn đem bầu trời đâm thủng.
Mỗi một cây gai xương, đều không kém gì Tam chuyển bảo binh, dễ dàng đâm chết Ngọc Mệnh cao thủ. Mấy vạn gai xương cùng tấn công, ngay cả Khương Ly cũng không dám chính diện đối kháng, vội vàng đạp Túng Địa Kim Quang trốn xa ngàn trượng.
Mà vô số gai xương tựa hồ mất đi mục tiêu, không biết đâm về nơi nào, từ từ biến mất.
“Hừ thật là nhát gan” Bạch Cốt Tôn Giả nhìn thấy Khương Ly bỏ chạy mất dạng, có chút khinh thường hừ lạnh.
Khương Ly không để ý lời nói của đối phương, mà lơ lửng ở trên không trung, chau mày.
Bạch Cốt Tôn Giả này thân thể mạnh mẽ không kém gì Ngũ chuyển Chân Binh, lại thêm thủ đoạn điều khiển xương cốt thật là khó đối phó.
Muốn tiêu diệt gã, kiếm niệm không dùng được, bình thường kiếm chiêu, quyền kích cũng không dùng được.
“Ừm!” Khương Ly bật cười, muốn phá vỡ cao cấp phòng ngự, hắn chẳng phải có một phương pháp đó ư.
Bất Diệt Kiếm Ý
Bất Diệt Kiếm Ý đẳng cấp cực kỳ cao, lại sắc bén vô cùng, nếu như đánh trúng nhất định có thể phá vỡ phòng ngự Bạch Cốt.
Nghĩ là làm, Khương Ly âm thầm tụ lực, tiếp theo Diệt Trần Kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành ba đầu màu đen kiếm khí cốt giao, bên ngoài thân cốt giao bao phủ một tia mỏng manh kiếm ý.
Ba đầu cốt giao ngửa đầu gao thét, tiếp theo xoắn tít lấy nhau cùng lao về phía Bạch Cốt Tôn Giả. Trong lúc lao nhanh, cốt giao nhanh chóng thu nhỏ, cuối cùng hoá thành một sợi kiếm mang màu đen, vô cùng sắc bén.
“Hả”
Bạch Cốt Tôn Giả vốn đang cười nhạo Khương Ly, nhưng khi chứng kiến sợi kiếm mang màu đen này, ngọn lửa màu xanh trong hốc mắt chợt nhảy nhót, kinh hãi tột cùng.
“Là loại kiếm ý kia, là nàng…là nàng….ngươi là ai, có quan hệ gì với nàng!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.