Chương trước
Chương sau
Phủ quốc công diệt, tin tức này như một cơn sóng dữ cuốn sạch mọi ngõ ngách trong kinh thành, khiến Đại La Thành dân chúng có một đêm không ngủ.
Dù sao, Khương Ly dùng Nghịch Địa Tồi Thành Trận, biến vài dặm đại địa thành phế tích, sau đó hình ảnh Khương Ly cùng Trần Thừa Dụ tranh đấu, thanh thế ngút trời, bị nhiều người nhìn thấy.
Trong kinh thành tư đấu, giết người, là tội lớn. Còn đáng sợ hơn, là có kẻ ở ngay dưới chân thiên tử, đem Trần Thừa nhất mạch nhổ tận gốc. Tại Việt quốc, Trần thị hoàng tộc là bá chủ, Trần thị sáu mạch, đời đời kéo dài, ngàn năm đến nay chỉ có cường thịnh cùng suy yếu. Lại chưa từng tuyệt diệt, dù là trăm năm trước, Trần Huyền nhất mạch suy vong còn mỗi mèo lớn mèo nhỏ vài ba con, bị năm mạch khác hợp lực bức vua thoái vị, thì cũng chưa đến mức rơi xuống tình cảnh như thế này.
Là kẻ nào to gan đến vậy?
Đáp án ngay lập tức được sáng tỏ?
Hung thủ không ai khác lại là Đông Ly Chân Nhân, Khương Ly.
Rất nhiều người ban đầu kinh hãi, sau đó chợt bình tĩnh.
Thời gian gần đây, tin tức Khương Ly giết người diệt tộc, tựa hồ chẳng còn quá xa lạ.
Mấy tháng trước, Khương Ly một người độc sát Vị Hà quận ba vị Chân Nhân, chấn động thiên hạ.
Nửa tháng trước, Khương Ly một chiêu đánh bại Phương Thiên Họa Kích Trần Thừa Minh, dọa lui Dương Tuyền Chiến Vệ.
Mấy hôm trước, Khương Ly giết sạch mười hai vị Ngọc Mệnh cao thủ ở Vọng Trường Cốc tin tức âm thầm rò rỉ.
Thậm chí chuyện trăm năm trước, Khương Ly tàn nhẫn đồ sát Ngạo gia ba ngàn nhân mạng, chó già không tha cũng bị người cố ý khơi lên.
Thành ra, khi biết được kẻ to gan lớn mật, dám tại Đại La Thành, đối với Phủ Quốc Công hạ độc thủ là Đông Ly Chân Nhân. Rất nhiều người chợt cảm thấy bình thường.
Sau đó, tin tức Lão quốc công mở miệng khiêu chiến, mười ngày sau muốn cùng Khương Ly lên lôi đài quyết chiến sinh tử cũng lan được truyền rộng rãi. Nhiều vị Chân Nhân đại vũ giả ra mặt làm chứng. Ánh mắt của tất cả mọi người đều ngóng nhìn về phía Hắc Thị, chờ đợi câu trả lời của Khương Ly.
…..
Sáng hôm sau, không ít võ giả hiếu kỳ chạy đến phương hướng Phủ quốc công tìm hiểu, nhưng khi nhìn thấy khắp nơi lầu các chỉ còn đổ nát phế tích, máu nhuộm mặt đất thì đều sững sờ lạnh cả người.
Đến vây xem đám võ giả, thậm chí xuất hiện vài Chân Nhân đại vũ giả.
Trong đó, cõi lòng lộp bộp nhất không ai khác chính là Mạc Tử Hồng, lão hôm trước nhận treo giải, tham dự vây bắt Khương Ly. Gặp được Trần Thừa Dụ sử dụng bí pháp, tu vi tiêu thăng Nhị phẩm đỉnh phong vẫn bị màu đen kiếm mang chém bay. Không khỏi tay chân run rẩy, có lòng chạy trốn khỏi thành.
Trần Thừa nhất mạch là thế lực hàng đầu Việt quốc, Lão quốc Công Trần Thừa Dụ cũng là Việt quốc xếp hạng năm vị trí đầu cao thủ. Vậy mà, trong một đêm bị người đánh đến cửa, phủ đệ bị người san thành bình địa, việc này đừng bảo không lớn.
Thậm chí, kinh động Tứ Minh Điện chấp sự đến thăm dò, ai ngờ vị Tứ Hoang chấp sự này sau khi đến nơi, cười khổ một cái, quay người trở về Huyền Linh Sơn.
Mà đám võ giả vây xem náo nhiệt, gặp Việt quốc cấm quân tới bao vây hiện trường, từng cái lặng lẽ rời đi, không muốn dính vào tai họa.
Sau đó ba ngày, tin tức Quốc Công phủ bị san bằng truyền khắp tứ phương, nhưng kỳ lạ thay, án mạng giết người diệt tộc to lớn như thế, Tứ Hoang Điện chẳng đoái hoài. Quốc Chủ chỉ cử cấm quân dọn dẹp phế tích mà không điều tra thêm. Thậm chí Trần quốc bốn mạch khác cũng im hơi lặng tiếng. Lão quốc công sau khi tuyên bố khiêu chiến Khương Ly, thì lặng lẽ biến mất hành tích chưa từng xuất hiện.
Tình cảnh quỷ dị, để lòng người hoang mang, có kẻ to gan dự đoán. Việc Khương Ly tiến đánh Trần Thừa nhất mạch, đằng sau lưng chỉ sợ có quốc quân âm thầm ủng hộ. Nhưng dự đoán thì dự đoán, chẳng ai dám đồn đãi bừa bãi, chỉ dám rêu rao một chút truyền ngôn.
Có truyền ngôn, Đông Ly Chân Nhân là Kiếp Đồ giả trang, chuyên giết chóc ăn thịt người, đồ thành diệt tộc như cơm bữa.
Có truyền ngôn, Đông Ly Chân Nhân ngày ngự ngàn nữ, tu luyện công pháp thải âm bổ dương, ngày không nữ không vui, thậm chí thải bổ xong nữ tử còn xé xác đem ăn sống, kinh dị vô cùng. Tin đồn vừa ra, khắp nơi nữ võ giả, môn phái thiên chi kiêu nữ đều sợ đến tái mặt, không dám ra khỏi cửa nửa bước.
Có truyền ngôn, Đông Ly Chân Nhân mắt đỏ mũi dài, ba đầu sáu tay…
Trong âm thầm, Việt quốc võ giả đặt cho hắn vài cái biệt danh, Đông Ly lão ma, Việt quốc hung nhân…
Trong âm thầm, Việt quốc võ giới thêm ra một câu cửa miệng.
“Văn không chọc Rùa, võ không chọc Đông Ly”
Rùa được nhắc đến ở đây, chính là Tây Việt Hắc Vận Tông tông chủ Ô Thiên Phong.
Ô Thiên Phong này là ai, vì sao không thể chọc.
Vì gã tu vi cao cường, danh chấn một phương?
Không phải!
Vì gã hiếu sát tàn nhẫn, giết người như ngóe.
Cũng không phải!
Mà là vị họ Ô này từ nhỏ bị vận đen quấn thân, lớn lên tu luyện một môn cổ quái Chân Công gọi là Hắc Vận Kinh, tu vi càng cao, vận đen càng kinh người. Ai đụng phải người đó xui xẻo.
Mà họ Ô lại là người mặt dày vô liêm sĩ, tham tài liều mạng, tiếng xấu lan xa, rất không được chào đón.
Vì thế, mọi người đem Khương Ly xếp chung một hàng với họ Ô, đủ biết danh tiếng của hắn thê thảm đến cỡ nào.
Nhưng chút chuyện nhỏ đó, Khương Ly hoàn toàn không để ý.
Từ sau trận chiến với Trần Thừa Dụ, Khương Ly một mực trốn ở trong phòng bế quan chữa thương, khôi phục khí huyết.
Mãi đến ngày thứ ba, thương thế ổn định, hắn mới chậm rãi rời phòng.
Trong đình nghỉ mát, có năm người, ngoài Hạ Tuyết Đình, A Công cùng Tiểu Tước, thì có thêm một vị đạo sĩ cao gầy, lưng đeo kiếm. Chính là Thanh Liên Kiếm Tông tông chủ Lý Tu Dương, cũng là kiếm vệ của Khương Ly.
Lý Tu Dương tu vi Nửa Bước Chân Nhân, là kiếm đạo đại gia, trở thành Kiếm vệ của hắn đã mấy tháng, Khương Ly chưa từng điều động.
Nhưng từ khi cùng Lão quốc công xung đột leo thang, hiện tại thì không chết không thôi. Hắn phải gấp gáp triệu hồi Lý Tu Dương lên kinh thành, mục đích là để bảo hộ Hạ Tuyết Đình cùng xử lý một chút chuyện.
“Đại nhân, Phụ Quốc Công lời thách đấu, ngài thấy thế nào?”
“Trần Thừa Dụ thách đấu?” Khương Ly nhíu mày, mấy hôm trước vội vã chạy trở về Hắc thị, hắn liền chuyên tâm bế quan, chưa từng để ý đến chuyện bên ngoài.
“Đúng vậy, Phụ quốc công hôm trước buông lời, bảy ngày sau, muốn cùng ngài đấu một trận sinh tử. Chuyện này được rất nhiều vị Chân Nhân làm chứng, hiện tại đã truyền khắp Việt quốc”
“Vậy sao?” Khương Ly nhíu mày. Hắn cùng Trần Thừa Dụ ân oán xem như triệt để không thể vãn hồi. Lão ta đưa ra lời thách đấu, muốn cùng hắn quyết chiến, xem như một phương thức giải quyết không tệ. Nhưng Trần Thừa Dụ đã đột phá nhị đoạn Chân Thân, tại nhị phẩm gần như vô địch. Lấy tu vi của hắn hiện tại, không dùng thần thông rút hồn, muốn chiến thắng trừ khi xuất bất kỳ ý dùng Chân Vương một kích ngọc giản đánh lén, hoặc kích phát trong vỏ kiếm kiếm ý.
Nhưng làm như vậy, thì chẳng khác nào hại người hại mình. Chân Vương công kích, hay cổ lão kiếm ý, một khi kích phát, có thể làm tổn thương đối thủ, nhưng chính hắn cũng sẽ bị sức mạnh lan đến, kích thương.
Lại thêm, Nhị đoạn Chân Thân nghe nói không chỉ tăng cao thực lực, sức chống chịu cũng kinh người, nếu một kích chưa thành công, thì người phải chết chính là hắn.
Cho nên, trước hết cần tìm thêm nhiều phương pháp khác, hoặc tăng cao tu vi.
Tu vi hiện tại của Khương Ly là Kim Thân chín đúc, tùy thời có thể đột phá, nếu ngưng tụ Ngọc Giáp đột phá Ngọc Mệnh cảnh, thì lập tức có thể kéo lên Ngọc Mệnh đỉnh cao, đến lúc đó nói không chừng còn có cơ hội.
Nghĩ nghĩ, Khương Ly nói: “Thông báo với thiên hạ, ta tiếp nhận lời khiêu chiến của Trần Thừa Dụ, bảy ngày sau quyết một trận sinh tử”
“Rõ”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.