Đêm nay, Khương Gia Di ở lại qua đêm với Chu Tự Thâm.
Sáng hôm sau, Chu Tự Thâm đưa cô về trường học, cô ngồi trên ghế phụ xem mười mấy tin nhắn mới trong nhóm. Diêu Vi hỏi trong nhóm xem mọi người có liên lạc đúng với những cựu sinh phiên theo phân công hay không, mọi người đều trả lời rất sôi nổi.
“Thắt dây an toàn cẩn thận đã”. Người bên cạnh nhắc nhở.
“Vâng!” Cô gật đều kèm theo tiếng đáp lại, thò một bàn tay ra thắt dây an toàn, còn đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm màn hình, bắt chước mọi người trong nhóm nhắn ba chữ “đã liên hệ”.
Chu Tự Thâm bất đắc dĩ đành vươn tay thắt giúp cô.
Bàn tay Khương Gia Di chợt ngập ngừng, lúc này mới dứt sự chú ý khỏi di động, quay đầu cười với anh như muốn lấy lòng: “Đây là chuyện có liên quan đến anh, phải tích cực xử lý mới được”.
“Có liên quan đến anh?”
“Đúng vậy”. Cô giơ điện thoại trước mặt anh, nói: “Anh xem”.
Ánh mắt Chu Tự Thâm ngưng đọng trong giây lát, thấy rõ nội dung trên màn hình, bỗng nhiên bật cười: “Nếu có thể, hay là anh giúp em nói với giáo viên, bạn học Khương rất có trách nhiệm, tối hôm qua chúng ta liên lạc rất vui vẻ”.
Khương Gia Di sửng sốt, vội vàng rụt điện thoại trở về, trừng mắt liếc anh một cái đầy vẻ lên án, cứ như lời anh vừa nói, người bên kia có thể nghe thấy được.
Di động ngăn cách giữa bọn họ bị gạt ra, ánh mắt cả hai tự nhiên giao nhau, có thể thấy từng biểu cảm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-le-vu/503047/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.