Giờ ngọ hôm sau, Bạch Hạc Đình đến vương phủ. Phượng Tư hỏi qua Tô quản gia về mấy dãy phòng trống rồi an bày Bạch Hạc Đình ở Đào Viện. Lý do là vì Đào Viện vừa cách xa Lễ Tư Viện của Yến Hàn, vừa cách xa Hỉ Thước Hiên của hắn. Yến Hàn đã biểu lộ không thích Bạch Hạc Đình. Nếu để Bạch Hạc Đình thường xuyên đến làm phiền y thì y lại trách tội hắn làm việc bất lực.
An bày xong, Phượng Tư định bỏ đi nhưng Bạch Hạc Đình chạy ra trước chặn lại bước chân hắn: “Vương phi, không biết vương gia hiện đang ở đâu? Ta nên đến chào vương gia một tiếng cho phải phép.”
Phượng Tư liếc hắn, không biết có ý đồ gì đây?
“Vương gia bận nhiều công vụ, cái gì miễn được thì cứ miễn, Bạch công tử không cần phải đa lễ. Trong thời gian lưu lại vương phủ, Bạch công tử có cần gì cứ nói với ta.”
“Nếu vương phi đã nói vậy, Hạc Đình không dám làm phiền vương gia. Nhưng vương phi gọi Hạc Đình là Bạch công tử nghe xa lạ quá, dù sao chúng ta cũng là bằng hữu nhiều năm không gặp.”
Phượng Tư sắc sảo đáp lại: “Bạch công tử cũng nói là nhiều năm rồi, trí nhớ của ta lại kém, sớm không còn nhớ rõ ai với ai.”
Phượng Tư toan đi, Bạch Hạc Đình vẫn mặt dày không tránh đường: “Vương phi, ta muốn cùng người hàn huyên một chút thôi.”
Phượng Tư nhấn mạnh: “Ta thực sự cũng rất bận, mong Bạch công tử thông cảm.”
Phượng Tư bỏ đi thẳng. Hắn cứ nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-loi-ha-tuyet/2614473/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.