"Sinh nhật vui vẻ! Harry."
Chàng trai lúc này cũng không thấy gì là bất ngờ nữa.Chỉ là cứ nhìn mãi như thế, như nhìn xuyên về quá khứ...
"6 năm rồi, nét chữ còn thay đổi sao vẫn nhớ đến anh?"
....
Sau khi lên xe bus Uyển Nhi đeo tai nghe, ung dung ngồi lướt facebook. Thỉnh thoảng trả lời tin nhắn của ai đó. Không phải Tuyết Tuyết mà là Minh Phong... Sau một hồi nhắn tin dai dẳng cuối cùng nó ko rep nữa. Chờ được 5 phút, điện thoại đã vang lên 1 hồi chuông. Nó nhìn màn hình mỉm cười nhẹ, rồi cũng nghe máy.
- Alo _ Nhi
- Này, sao cậu không trả lời tin nhắn của tôi?_ DMP (Dương Minh Phong)
- Tôi vì sao phải trả lời tin nhắn của cậu?_ Nó lưu loắt hỏi ngược một câu.
- Ơ...Hư, toàn bắt nạt người khác..._ DMP
- Có chuyện gì không?_ Nhi
- À, hôm nay cậu rảnh không? Tôi đưa cậu đi chơi tiếp._ DMP vui vẻ nói.
- Thế thì thật tiếc..._ Nó chậm rãi nói.
- Cậu bận à?_ DMP
- Không, tôi rảnh lắm, ngồi chơi nãy giờ._ Nhi.
- Vậy tiếc gì cơ?_ Có vẻ DMP ko biết chuyện.
- Thì tôi không ở HN, về quê rồi._ Nó từ từ nói.
- Hửm...vậy...để khi nào lên rồi đi cũng được, không việc gì phải tiếc._ DMP
- Ừ..._ NHi
-...._Không nói gì.
- Sao à?_ Nhi
- Tôi...tôi...Mua quà cho tôi!_ DMP
- Muốn gì?_ Nó hào phóng hỏi.
- Uwfmmmm... Đợi nghĩ ra sẽ nói cho cậu biết.
- Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227855/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.