Khoảng hơn 5h chiều nó cùng bố mẹ và anh trai trở về nhà. Nó cũng chẳng mệt mỏi gì nhiều, ăn cơm tắm rửa xong liền nằm lì trên giường nghịch máy tính. LÁt sau có tiếng gõ cửa phòng.
- Ai đấy?_ Nó hỏi.
mẹ nó mở cửa bước vào.
- Mai trường mẹ có đoàn từ thiện quyên góp tới thu thập vài thứ đồ có thể dùng được. Con xem có sách giáo khoa hay quần áo thì xếp ra cho mẹ, mai mẹ mang đi.
- Vâng_ Nó cũng chẳng thấy gì là lạ.
Mẹ rời đi, nhìn cái màn hình laptop tầm 5 phút rồi nó đóng lại, bật khỏi giường bắt đầu xem từ tủ đựng quần áo cũ. Có vài bộ đồ rất cute nó cứ lưu luyến mãi định giữ lại nghĩ thế nào lại thôi không để lại nữa. Khoảng hơn tiếng sau nó đã sắp được 1 túi to quần áo rồi. CŨng trách hồi trước nó mua nhiều quần áo quá, có bộ chỉ mặc hai ba lần, về sau lại mua bộ mới cũng không sờ tới nên quần áo rất mới. Mẹ nó thường hay trách nó việc này, nó lại thường đáp lại đúng 1 câu:"Làm gì có cái gì gọi là đủ!"
Nó lại đi tới tủ sách, thấy toàn sách cấp 3. Cuối cũng nghĩ mãi mới nhớ ra là đều cất vào thùng đặt dưới gầm giường. CÒn tự thưởng cho mình một lời khen trí nhớ tốt khi phát hiện có rất nhiều thùng dưới gầm giường. Nó chủ yếu sắp ra toàn sách của tiểu học và lớp 6, 7.
Khi đã được hai túi lớn nó định dừng nhưng lại thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227853/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.