Ăn được nửa đĩa kem, nó khó chịu ngẩng đầu lên, lườm hai người ngồi phía đối diện.
Thằng anh nó nhanh chóng bất cười sau đó quay qua trái, mở điện thoại chơi game.
CÒn người con trai kia vẫn mở to mắt nhìn nó. ĐÚng thế, là đang thán phục tài ăn kem của cô.
-..."ho"...
Nó mở miệng định nói gì đó nhưng lại không phát ra âm được, cổ họng lạnh quá, đành ho mấy tiếng, hắng giọng vài lần. Sau nhìn anh ta tiếp.
- Bộ tôi cướp cái gì của anh sao? Nhìn chằm chằm người khác như thế không thấy mất lịch sự à?_ Nó nhẹ nhàng tuôn ra hai câu, mắt cũng đều đều nhìn anh chớp.
Trong mắt cậu ta lại nhìn cảnh cô nói như một thước phim quay chậm, từng cử chỉ trên khuân mặt đều ghi rõ ràng vào trí nhớ. Cậu nhìn đi chỗ khác một lúc rồi lại nhìn cô lúc cô chuẩn bị cúi xuống ăn. Cô lập tức ngẩng lên, cậu không kịp tránh ánh nhìn sắc nhọn kia, hai mắt mở to.
Cô nhìn khuân mặt ấy lại có chút ý tinh nghịch trong mắt, nhìn biểu cảm cậu ta rất thích thú.
- Thiên, anh mau bảo anh ta về đi, em ăn cũng không nuốt nổi. _ Nó nhìn sang anh trai.
Thiên mắt vẫn nhìn điện thoại, tay liên tục điểu khiển tướng trong game.
- Cậu ta dạo này bỏ nhà ra đi, anh tốt bụng thu nạp, không đuổi được. _ Thiên nói.
- NHưng mà anh ta cứ nhìn em ăn như thế, mất tự nhiên lắm_ Cô mặt nhăn nhó nói.
- Cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227824/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.