Sáng hôm sau nó dậy rất muộn, vì không phải ngày đi làm, còn việc học thì gà chưa gáy Tuyết Tuyết đã thông báo cho cô rằng có việc nên giáo viên cho nghỉ, rồi sẽ học bù sau. Cứ tưởng ngủ đc qua trưa nhưng mới 8 rưỡi đã có người gõ cửa thình thịch. Nếu như không phải thương cái cửa, sợ nó bị phá hủy thì cô cũng không dậy mở cửa.
Mắt nhắm mắt mở, đưa tay mở cửa. Một tay nắm khóa cửa, một tay đưa lên vuốt mái tóc ngược ra phía sau...
- EM....
Phía trước vang lên một âm thanh trầm ấm rồi chợt im bặt, nó mới dụi dụi mắt nhìn người trước mặt. Có chút giật mỉnh rồi lại thấy hơi lạ. Anh ta cứ nhìn chằm chằm cô.
- Sao?_ Nó hỏi.
- Thay đồ đi! _ CHàng trai kia quay mặt đi, chỉ tay vào phía trong nhà nhẹ giọng nhắc nhở cô.
Nó lúc này mới nhìn lại bộ dạng của mình, sau cũng không hốt hoảng lắm, vẫn điềm nhiên đóng cửa. Nó mặt áo voan hai dây crotop buông màu hường, cái quần thể thao vải co lên ngắn tũn màu đen.
Khẽ thở dài rồi nó đi thay đồ, tiện thể đánh răng rửa mặt luôn. 15 phút sau ra mở cửa, diện trên người một cái áo sơ mi kẻ màu xanh dương và chiếc quần bò bó màu xanh đậm. Khuân mặt tươi tình nhìn người phía trước.
- Có muốn vào nhà không?_ NÓ hỏi.
- Em không sợ tôi...
CHưa nói hết câu đã bị cô ngắt lời...
- Người lạ ư??? Không có người lạ sáng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227823/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.