Gần 5 giờ sáng nàng về đến nhà. Là nhà bố mẹ nàng. Để xe vào gara nàng thoáng bất ngờ. Không có vệ sĩ ở cửa. Mở cửa ra, lại thấy có ánh đèn nhấp nháy, tiếng sột soạt, tiếng thở dài. Rồi tiếng ti vi...
- Chào Bộ trưởng.
Hai câu vệ sĩ đứng bật dậy khỏi ghế soopha, nghiêm túc chào nàng, trên mặt còn vài tia xấu hổ. Nàng phất tay để hai người thoát khỏi tư thế nghiêm trang.
- Sao con lại về giờ này?_ Bố nàng nhỏ giọng hỏi, mắt đầy kinh ngạc.
Nàng liếc qua ti vi, đang xem bóng đá ha. Xem bóng đá mà một mình thì buồn lắm.
- Không có gì, bố cứ xem đi._ Nàng nhỏ giọng đáp lại.
Bố nàng nhìn hai vệ sĩ cười cười. Hai người kia cũng ngồi xuống theo, không khỏi một phen hú hồn.
Nàng đi vào bếp, cầm ra theo vài lon nước rồi lên phòng.
Vào tới phòng sức lực nàng cũng như tụt xuống. Nàng chốt cửa, cởi áo khoác, ngả lưng xuống giường. Mắt nàng như chỉ chờ giây phút này. Nhanh chóng nàng chìm vào giấc ngủ.
....
Trong khung cảnh ấy, mọi thứ đều quen thuộc. Giống như đã từng nhìn thấy ở đâu đó nhưng lại có cảm giác không phải nó. Nắng chan hòa chiếu rọi vào nàng, nàng như chìm trong biển nắng. Với phía kia chân trời, một màu bầu trời thật đẹp đẽ kì diệu. Đẹp tới chói chang vì ở đó mặt trời lơ lửng, là lặn hay là mọc đây?
Sau đó, từ trong ánh nắng, có một bóng hình bước đến phía nàng. Nàng đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227664/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.