Lâm Thanh Hàm rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác, nàng lập tức phát hiện Lâm Yên không đúng, nàng vẫn luôn nhận thấy Lâm Yên đặc biệt quan tâm đến vấn đề này, hơn nữa lúc này người mẹ ôn nhu sủng nịch cũng có chút bất đồng.
Nàng sợ Lâm Yên thực sự sốt ruột nổi giận, lập tức giải thích: "Mẹ, cậu ấy là con gái, là ủy viên học tập ở lớp con, thành tích rất tốt. Là cậu ấy... giảng bài cho con."
"Thật không?" Lâm Yên biết rõ con gái mình ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngày thường bà không bao giờ nghi ngờ lời nói của Lâm Thanh Hàm, nhưng khi gặp chuyện yêu đương của con gái, bà liền không thể khống chế bản thân.
Lâm Thanh Hàm bất đắc dĩ đưa điện thoại cho bà, bấm vào khung thoại của Khúc Mặc Thương: "Mẹ, mẹ nhìn xem, thực sự là con gái. Mẹ, con... con đã nói, bọn họ đều không thích con, thậm chí còn ghét bỏ con, con … con không có khả năng yêu đương.”
Thần sắc Lâm Thanh Hàm chuyển từ hoảng loạn sang bình tĩnh, nhưng tia sáng trong đôi mắt xinh đẹp của nàng đã mờ đi, vô luận nàng thanh tỉnh nhận thức được sự thật này như thế nào cũng không có cách nào tâm bình khí hoà mà tiếp thu, nàng muốn có bạn bè. Nhưng mà, nàng luôn cảm thấy muốn đứng cùng một chỗ với người khác, chính mình tựa như đồ nhà quê, không biết cách diễn đạt cùng giao tiếp, cũng không dám nói ra lời trong lòng.
Tâm loạn của Lâm Yên nhìn thấy tin nhắn cuối cùng cũng nguôi ngoai một chút, nhưng khi nghe những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/227030/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.