Ngày đó Khúc Mặc Thương ngủ tới ngày hôm sau mới dậy, khi dậy thì Lâm Thanh Hàm đã chuẩn bị bữa sáng.
"Dậy rồi, còn khó chịu không? Tối qua cậu bị sốt nhẹ." Lâm Thanh Hàm dọn bát đũa xong, trong lòng có chút lo lắng hỏi.
Khúc Mặc Thương sửng sốt, sờ sờ trán: "Khó trách hôm qua tôi hôn hôn trầm trầm, hiện tại hẳn là không sao, không có khó chịu, còn ngủ rất ngon."
Lâm Thanh Hàm có chút mất tự nhiên dời ánh mắt đi: "Vậy thì tốt rồi, mau ăn đi, tối qua không ăn chắc cũng đói rồi. Trước đó đã mệt đến cậu, buổi tối hôm nay cậu nghỉ ngơi một chút đi, tôi sẽ đến bệnh viện trông chừng." Nói xong nàng lại có chút lo lắng hỏi, "Cậu ngủ ở nhà một mình có sợ không?"
Khúc Mặc Thương nghe vậy lập tức gật đầu: "Rất sợ, tôi không muốn ngủ ở nhà một mình."
Lâm Thanh Hàm có chút khó xử, cắn môi chuẩn bị kiến nghị để dì Hoàng đến đây bồi Khúc Mặc Thương, mà người đối diện đã vừa ăn cháo vừa nói: "Cho nên tôi đi cùng cậu."
Lâm Thanh Hàm giơ đũa, sững sờ, cảm thấy mình không nên hỏi. Nhưng nàng vẫn kiên trì, Khúc Mặc Thương có gia cảnh tốt, khẳng định chưa ăn qua ít nhiều cực khổ. Bệnh viện chỉ có thể ngủ trên ghế dài, có khi tạm chấp nhận ngủ trong đại sảnh, lại có rất nhiều người, ngư long hỗn tạp, nàng không muốn để cô ngủ ở loại địa phương này.
"Để dì Hoàng đến đây bồi cậu, hôm qua cậu sinh bệnh, không thể đến bệnh viện được. Ở đó có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056898/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.