Lão già kia nhón chân nhảy vọt ra xa mấy mét.
Tiền Cẩm Lâm chỉ mất vài bước liền đuổi kịp, tiếp tục cố gắng đoạt lại tờ giấy.
Đối phương nghiêng người một cái, bất chợt tung đấm vào sau lưng cô ta.
Sau đó, lại tiếp tục tung thêm một cú đấm nữa.
Tiền Cẩm Lâm đau đớn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Lão già kia nở nụ cười lạnh.
“Chỉ dựa vào cô mà cũng đòi cướp đồ trong tay tôi sao?”
“Bảo với Trần Thiên Hạo, muốn tìm lại nửa sau cuốn nhật ký thì tới nhà họ Bạch ở Đế Đô tìm tôi”.
Nói xong, lão ta thoắt cái liền biến mất dạng.
Tiền Cẩm Lâm giãy dụa muốn đứng bật dậy, thế nhưng lồng ngực đau quá nên không làm gì được.
Cô ta vội vàng bấm số gọi cho anh.
Trong nhà đã chuẩn bị xong xuôi hết thảy, giờ lành rước dâu đã tới. Trần Thiên Hạo bước ra khỏi phòng.
Anh mặc một bộ vest ôm người gọn gàng, dáng người cao lớn khôi ngô, đẹp trai ngời ngời.
Bỗng chuông điện thoại reo lên.
Anh mở điện thoại nhìn thoáng qua, thấy người gọi tới là Tiền Cẩm Lâm.
Anh khẽ nhíu mày, quyết định không nghe.
Nhưng khi anh đi ra khỏi đại viện, giây phút định bước lên xe thì lại hốt hoảng trông thấy cô ta đang nằm rạp trên mặt đất ở ven đường đang cố gắng gọi điện cho mình.
Sắc mặt của anh khẽ biến đổi.
Anh rất do dự, lại sợ cô ta cố tình lừa mình để làm hỏng đám cưới.
Anh bèn ấn nút nghe máy, lạnh lùng hỏi.
“Tiền Cẩm Lâm, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/927020/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.