Trần Thiên Hạo cảm thấy khắp người đau nhói, cả người hệt như bị hút hết sức lực, mọi thứ trước mắt tối sầm lại, sắp ngã gục xuống.
Anh lắc đầu.
"Anh, anh đừng kéo nữa. Tiếp tục thế này anh sẽ bị sói cắn chết mất".
"Tam Nha Tử, cậu im đi".
Trần Thiên Hạo nghiến răng nói. Máu không ngừng trào ra từ khóe miệng, nhỏ giọt lên dây thừng, chầm chậm chảy xuống dưới.
Tam Nha Tử biết không còn cơ hội nữa rồi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, e là chiến thần chắc chắn sẽ bị sói khổng lồ cắn chết.
Tam Nha Tử lấy từ trong ba lô ra một con dao rồi đưa tay lên lau mồ hôi mặt.
"Có thể chết vì anh là em thỏa mãn rồi".
Dứt lời, cậu ta buộc ba lô vào đầu dây rồi dùng sức cắt đứt đoạn dây thừng trên người.
Cậu ta ngã về phía sau, biến mất dần trong bóng tối.
Sợi dây trong tay Trần Thiên Hạo bỗng dưng nhẹ bẫng.
Nỗi đau thương ngập trời trào lên, chấn động khắp nơi.
"Không!"
Anh nghiến răng nghiến lợi, gương mặt mặt dính đầy máu lộ ra biểu cảm u ám tuyệt vọng vô bờ.
Anh dùng hai tay đập tới tấp vào đầu con sói khổng lồ.
"Phịch... phịch... phịch".
Vầng trán rắn như đá của con sói khổng lồ bị anh cú đánh của anh đập nát.
Não trắng văng tung tóe.
Trần Thiên Hạo hệt như phát điên vậy.
Hai mắt anh đỏ sọc, ra tay dữ dội...
Tam Nha Tử chết rồi!
Đến thi thể cũng không còn.
Trần Thiên Hạo ngồi phịch xuống đất, mặt lạnh tanh, thẫn thờ nhìn xuống miệng núi lửa sâu thẳm.
Khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/927001/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.