Hai người sắp xếp lại đồ đạc rồi tiếp tục lên đường.
Trần Thiên Hạo đoán chắc hẳn cũng chẳng còn bao lâu nữa sẽ tới được miệng núi lửa.
Thế nhưng điều khiến hai người thấy kinh ngạc là hai con sói tuyết bỏ chạy kia không hề đi quá xa.
Một lát sau lại có thêm một đàn sói mười mấy con theo sát phía sau bọn họ.
Trong số đó còn có một con sói tuyết cỡ lớn to bằng một con nghé.
Đàn sói e sợ sức mạnh của Trần Thiên Hạo.
Nên chỉ dám theo dõi từ phía xa, không dám xông lên tấn công trực diện.
Anh biết rõ bản chất của những con thú hoang này.
Không phải chúng sợ anh mà là đang chờ cơ hội thích hợp.
Đến khi sắc trời tờ mờ sáng.
Rốt cuộc hai người cũng nhìn thấy miệng núi lửa.
Bên sườn núi lạnh giá bốn mùa đều là mùa đông, miệng núi lửa vô cùng dễ thấy.
Cho dù nó đã ngủ yên vô số năm nhưng khu vực xung quanh vẫn có nhiệt độ ấm áp như mùa xuân quanh năm.
Bốn phía miệng núi lửa có thảm thực vật xanh mướt khá hiếm thấy, trong số đó có không ít loại dược thảo quý hiếm.
Khi tới gần miệng núi lửa, hai người cảm nhận được luồng nhiệt nóng hổi tỏa ra thổi tan khí lạnh bám trên cơ thể.
Toàn thân ấm áp dễ chịu vô cùng.
“Anh nghĩ liệu ngọn núi lửa này có đột nhiên phun trào không?”
Tiền Cẩm Lâm nhìn thoáng qua đáy núi lửa đen sì, lòng thầm sợ hãi dò hỏi.
Trần Thiên Hạo không đáp lại.
Bắt đầu tập trung tìm kiếm nhân sâm ở khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/926998/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.