Cả người Lão Quỷ run nhè nhẹ.
Lão ta như có cảm ứng, hai mắt hơi nheo lại.
Giọng nói tràn đầy kinh hãi.
“Kẻ Ác, cậu… thật sự muốn làm vậy sao?”
Kẻ Ác không nói năng gì, chỉ gật đầu đáp lại.
Lão Quỷ trầm ngâm hồi lâu mới chịu gật đầu đồng ý.
“Được!”
“Nếu cậu đã có tính toán của riêng mình thì tôi cũng không còn gì để nói”.
“Hy vọng cậu thật sự có cơ hội thành công. Nếu được như vậy, cho dù tôi có phải bỏ mạng nơi suối vàng cũng sẽ thấy vui mừng thay cho cậu”.
Dứt lời.
Lão ta rút ra một tấm lệnh bài màu đen từ trong ngực mình đưa cho Kẻ Ác.
“Ám Dạ chỉ nhận vật không nhận người, chỉ được liên hệ từ một phía. Cậu hãy cầm lấy mật lệnh này”.
Sau đó, lão ta nhấc cái chân giả của mình lên, tập tễnh bước đi về phía nơi xa.
“Tôi vẫn luôn muốn được đi ngắm biển…”
“Roẹt!”
Lưỡi dao lạnh lẽo như lưỡi hái tử thần xẹt qua cổ Lão Quỷ chỉ trong nháy mắt.
Cơ thể của lão ta khẽ run lên.
Máu tươi bắn tung tóe.
Lão ta ngã lăn ra đất, co giật vài cái.
Trên mặt nở nụ cười xán lạn lâu rồi mới xuất hiện.
Trước giờ muốn liên lạc với lão ta, chưa từng có một địa điểm cố định nào.
Cho nên Kẻ Ác cũng không tìm được thứ gì có giá trị trên người lão ta.
May mà lão ta chịu đưa mật lệnh cho hắn.
Nhờ vậy, hắn sẽ trở thành người liên hệ của Ám Dạ tại Nam Thành.
Thật ra hắn biết rất rõ.
Kể cả Lão Quỷ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/926980/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.