Dù sao thì trái tim cô cũng đã có chủ, giờ chỉ quan tâm đến hôn sự với Trần Thiên Hạo, không ôm mấy tham vọng với quyền lực và gia tài.
"Tiểu Nguyệt, cháu thật sự không trách ông nội sao?"
Lưu Bá Thiên cảm động đến rơi lệ.
Sống hơn bảy mươi năm nay, lão ta lại chẳng bao dung độ lượng bằng một cô nhóc.
Những lời của Lưu Tiểu Nguyệt khiến lão ta vô cùng hổ thẹn.
“Cháu đã nói hai lần rồi, nếu ông không tin thì cháu cũng không còn gì để nói nữa”.
Lưu Tiểu Nguyệt khẽ bặm môi rồi đứng dậy đi vào đại viện.
Lưu Bá Thiên vẫn sững người tại chỗ.
Mấy người họ hàng đứng cạnh đó cũng mỉm cười.
“Gia chủ đã có lời vậy rồi, chỉ còn đợi ông có tin hay không thôi”.
“Ông ấy không tin cũng phải thôi, nếu tôi là ông ấy thì tôi cũng sẽ không tin nổi”.
“Trên đời này, rất hiếm gặp được gia chủ nào bao dung độ lượng như vậy”.
“Haiz! Người tốt ắt sẽ gặp may, ông trời cũng biết gia chủ từ nhỏ đã chịu bao khổ cực. Sau này cô ấy không những có Trần Thiên Hạo là chỗ dựa vững chắc, nghe nói lại còn được chiến thần Đông Hoang nhận làm em gái rồi đấy”.
“Có chuyện này nữa sao?”
Mấy người đang nói chuyện, hay tin này đều rất ngạc nhiên, quay sang nhìn Lưu Bá Thiên một cái rồi rời đi.
Lưu Tiểu Nguyệt đã hạ mình cho Lưu Bá Thiên thêm một cơ hội rồi, liệu lão ta có quyết định quay lại không đây?
Vậy thì còn phải xem trong lòng lão ta có chấp nhận nổi chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/926979/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.