Tiền Cẩm Lâm thẹn quá thành giận.
Thế là cô ta hét ầm lên.
"Thù nhà chưa báo, tôi sẽ bám anh suốt đời, đến khi giết được anh mới thôi!"
Bước đi của Trần Thiên Hạo rất nhanh.
Nhịp tim anh rộn ràng lạ thường.
Đôi bàn tay từng rướm máu hàng triệu quân địch lúc này đây lại có hơi run run.
Tỉnh táo lại coi!
Tại ngân hàng Đế Phong.
Lưu Tiểu Nguyệt ở phòng chờ của đại sảnh, nét mặt cô trông không được ổn cho lắm.
"Tiểu Nguyệt, em sao thế?"
Trần Thiên Hạo lại gần cô, hỏi.
Vẻ mặt của Lưu Tiểu Nguyệt vẫn chưa tốt hơn chút nào.
Cô chỉ vào người đang làm việc ở phía trước.
"Lưu Phong kìa".
"Sao?"
Trần Thiên Hạo nhìn thoáng qua, quả đúng là anh ta.
"Lưu Phong cũng ở đây, chắc chắn là sắp xếp của ông nội rồi", Lưu Tiểu Nguyệt cắn môi dưới, cảm thấy không chấp nhận nổi.
Cô đã cầu xin ông đến thế mà lão ta cũng không chịu giúp, giờ thì cho phép Lưu Phong đăng ký tài khoản.
Chẳng lẽ Lưu Bá Thiên muốn ra riêng?
Trần Thiên Hạo trông khá thoải mái.
Anh khẽ bật cười, an ủi cô: "Không sao đâu, mình cứ làm việc của mình, mặc kệ họ".
"Nhưng có họ tham dự thì lời nói của em sẽ không còn trọng lượng nữa", Lưu Tiểu Nguyệt thở dài.
"Em quên chúng ta mới là người đại diện nhà họ Lưu tham gia buổi tuyên truyền đấu giá ở khách sạn Oron rồi à? Phải tin vào bản thân chứ".
Trần Thiên Hạo động viên cô.
Đúng lúc này.
Một bóng người màu hồng quen thuộc xuất hiện ở bên cạnh ghế sofa.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/926956/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.