"Tiểu cô nương đừng khóc đừng khóc, tôi thương cô......" Trong màn hình, Trương Đổng một bên lừa gạt một bên đứng lên cởi quần áo của chính mình.
Cố Tiểu Ngải nằm ở trên giường, thấy thế cuống quít một cước đá đi lên.
"A ——"
Trương Đổng nhất thời đau đớn hét ra tiếng, hai tay che hạ bộ kêu như heo bị thiến.
Trên màn hình TV trong phòng khách, một giọt nước trên mặt Lệ Tước Phong, Võ Giang lại một lần thay Lệ Tước Phong rót rượu vào ly, bỗng nhiên liếc đến mặt Lệ Tước Phong, nháy mắt kinh ngạc.
Lệ tổng...... khóc sao?!
Lệ Tước Phong ngửa đầu uống rượu, một đôi mắt nhìn chằm chặp màn hình.
Cố Tiểu Ngải chưa từ bỏ ý định chạy trốn ra cửa, Trương Đổng chẳng quan tâm đau đớn vội vàng kéo cô trở về, một phen kéo tóc của cô liền ép cô trên tường, miệng hùng hùng hổ hổ nói, "Nha đầu chết tiệt kia, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Dám đá ta!"
Trong màn ảnh, trên ót Cố Tiểu Ngải lập tức chảy ra vết máu.
Trên sô pha, tay Lệ Tước Phong lực tay nắm chặt ly rượu, ly rượu vỡ thành hai đoạn.
Cố Tiểu Ngải cắn chặt môi, bị Trương Đổng đặt tại trên tường như vậy căn bản không động đậy, cũng không phản kháng nữa, tuyệt vọng nhắm mắt lại, nâng đầu lên đầu hướng tới trên tường đập vào......
Một chút lại một chút.
Dường như muốn chết.
Lệ Tước Phong thẳng tắp nhìn chằm chằm màn hình TV, ánh mắt nhìn không chớp mắt, một giọt nước mắt liền như vậy rớt xuống dưới......
Trương Đổng rõ ràng bị Cố Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518012/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.