"Cố tiểu thư, cô đâu cần làm mình bị thương nữa chứ?" Võ Giang nói xong xắn ống tay áo lên lấy ra cây bằng thép nhỏ, cầm ở trong tay giương giương lên.
Cố Tiểu Ngải hoảng sợ.
Ngoài Lệ Tước Phong tự mình đánh cô ra, chưa từng để cho người khác đánh cô, hắn tham muốn giữ lấy vượt quá thường nhân mãnh liệt, hắn luôn luôn cho rằng là hắn có thể đánh có thể mắng cô còn người khác chạm vào đều đừng nghĩ chạm vào......
Hiện tại, có thể cho Võ Giang đánh cô......
Đây là không phải trong tư tưởng của Lệ Tước Phong cô đã không phải của hắn nữa rồi sao?!
"Đừng đánh Cố tiểu thư nữa......" Bảo mẫu bỗng nhiên nhào vào nói, hốc mắt hồng hồng nhìn về phía Cố Tiểu Ngải, "Cố tiểu thư, cô phải đi xuống dưới đi, xem như tôi cầu xin cô, mau đi đi...... bằng không cô gây ra tai nạn chết người."
"Tai nạn chết người?" Cố Tiểu Ngải ngạc nhiên, "Xảy ra chuyện gì?"
Sẽ không phải là Lệ Tước Phong xảy ra chuyện gì chứ?
Xương sườn bị thương lại tái phát sao?!
"Không có gì không có gì, cô nhanh đi xuống dưới đi......" Bảo mẫu dường như muốn khóc lên.
Cố Tiểu Ngải được bảo mẫu phụ giúp rời đi.
Trong phòng bếp của phòng tổng thống, bảo mẫu cùng Võ Giang đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi, Cố Tiểu Ngải làm không linh hoạt, ngước mắt nhìn về phía bảo mẫu, "Bảo mẫu, tôi muốn gặp Lệ Tước Phong."
"...... Lệ tiên sinh không muốn gặp cô."
"Hắn muốn tôi chết hay muốn tôi sống thì nói một tiếng, đem tôi nhốt tại nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518011/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.