Cô bị xe Sở Thế Tu đụng vào thì cứu cô cũng là Lệ Tước Phong.
Cái này xem là tốt...... hay không tốt?
"Anh ấy...... thỉnh thoảng đối với em tốt lắm." Cố Tiểu Ngải tiếp nhận chocolate từ tay Sở Thế Tu bỏ vào trong miệng, một viên khác mang hương vị cam chua chua, hoàn toàn khác với vị ngọt của viên trước, vị chua làm cô nhíu mày.
"Thỉnh thoảng?"
Sở Thế Tu lập tức nắm bắt điểm mấu chốt trong lời nói của cô, thân thiết hỏi, "Anh ta bình thường đối với em không tốt sao?"
Cô là tiểu công chúa được cưng chiều của nhà họ Cố, chưa từng có người nói với cô nửa câu nặng nề.
Cô chọn bạn trai...... chỉ là thỉnh thoảng đối tốt với cô sao?
Loại đàn ông như vậy không thể hạnh phúc.
Cố Tiểu Ngải cười khổ một tiếng, "Không phải đôi tình nhân nào cũng có thể giống anh cùng vị hôn thê của anh hạnh phúc như vậy, em thấy..... hai người thật sự hoàn hảo."
Nghe vậy, mắt Sở Thế Tu buồn bã, lập tức gật đầu, "Cha anh hi vọng chúng tôi kết hôn vào cuối năm nay."
Cuối năm nay?
Nhanh như vậy......
Anh sẽ kết hôn nhanh như vậy......
"Thật sao, vậy thật tốt rồi, anh cũng phải kết hôn." Cố Tiểu Ngải không duy trì được nụ cười trên mặt, mỗi một chữ kiên quyết đều từ miệng xả ra.
"Ngải Ngải, em thì sao?" Sở Thế Tu hỏi lại.
Cô ấy cùng bạn trai hiện tại có kết hôn không?
Khi nào thì kết hôn, về sau cô thành vợ người khác, anh còn có thể cố chấp như vậy dụ dỗ cô lên xe, dẫn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517952/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.