Lo lắng Lệ Tước Phong sốt ruột chờ sẽ xảy ra chuyện, Cố Tiểu Ngải lau nước mắt chạy nhanh đến khu dùng cơm, nhưng trên bàn lại không thấy Lệ Tước Phong.
Cố Tiểu Ngải cảm thấy cả kinh, chẳng lẽ cô cùng Sở Thế Tu ở trong hành lang lâu lắm sao, Lệ Tước Phong đã phát hiện?!
Cố Tiểu Ngải có chút kinh hoảng nhìn mọi nơi xung quanh, bỗng nhiên một bóng dáng quen thuộc tiến vào tầm mắt của cô.
Chỉ thấy bóng lưng Lệ Tước Phong đứng ở trước kính thiên văn, mặt nghiêng đường cong hoàn mỹ, chuyên chú điều chỉnh thử kính viễn vọng......
Cố Tiểu Ngải vỗ vỗ gương mặt của mình, mới đi qua, khó hiểu hỏi, “Anh đang nhìn cái gì?”
Sao? Mặt trăng? Hệ ngân hà?!
Nghe được giọng nói của cô, Lệ Tước Phong đầu cũng không nâng một chút, tiếp tục điều chỉnh kính, giọng nói lại lạnh lùng, “Sao cô không ngủ ở toilet một giấc rồi hãy đến?!”
Đầu óc cô có vấn đề mới có thể ngủ ở toilet......
Lệ Tước Phong nói mười câu thì chín câu đều có thể bức chết người.
Cố Tiểu Ngải lười cùng hắn so đo, thấy hắn không ngừng đùa nghịch kính viễn vọng, chỉ có thể im lặng đứng ở một bên.
Một hồi lâu, Sở Thế Tu trong hành lang đi ra, trên mặt tái nhợt giống như sinh bệnh, như là cảm giác được cái gì giống nhau, Sở Thế Tu bỗng nhiên hướng cô bên này nhìn lại......
Bốn mắt nhìn nhau, cùng đứng ở xa nhìn qua.
Tầm mắt của ai cũng đều không có dời đi, Sở Thế Tu dừng bước.
“Cố Tiểu Ngải, mau nhìn này!”
Lệ Tước Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517925/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.