Editor: YYone
"Hướng 285, gần tảng đá, bắn đi."
"Em... em không thấy ai á."
"Cậu mù à?"
"..."
Phương Điền không nói lời nào, cậu nhịn.
Nhưng hiển nhiên Sở Tinh Chiết không định buông tha, hùng hùng hổ hổ nói. "Câm?"
"Không mà...."
"Không mà cái gì? Không bị mù hay không bị câm?"
Phương Điền nghi ngờ đồng đội đang chơi cậu nhưng cậu không có chứng cứ.
Cậu tủi thân, mặt mày nhăn nhó trả lời. "Không nhìn thấy ai hết, cũng không bị câm mà."
Sở Tinh Chiết cười khẩy "Ha." một tiếng, tạm thời tha cho cậu.
Phương Điền thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Sở Tinh Chiết dùng hành động nói cho cậu biết cậu thả lỏng hơi sớm rồi.
Phương Điền bị bom rơi trúng.
Sở Tinh Chiết. "Cậu là heo à? Không nghe thấy tiếng bom rơi luôn?"
Phương Điền bị kẻ địch bắn gục.
Sở Tinh Chiết. "Cậu có thể bắn trúng người ta một phát được không, chân thôi cũng được?"
Phương Điền nhìn thấy bên trên sườn núi đối diện có người, dùng K98 ngắm sang, vừa bắn vừa đếm số. "K98, một viên." Người vẫn nguyên si.
Cậu tiếp tục bắn. "Hai viên."
"Ba viên, cậu ta chắc chắn phải chết!"
"Bốn viên..."
Người vẫn chẳng xi nhê gì.
Sở Tinh Chiết cười lạnh. "Nào, đếm tiếp đi. K98 có 5 viên đạn, để tôi xem cậu phải bắn mấy phát, mười phát đủ không? Hay để tôi qua bên kia nhờ người ta tự đem đầu tới để nguyên cho cậu bắn nhé?"
Phương Điền bực bội ném súng cho hắn, nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-doi-gioi-lam-nung-qua-lam-sao-bay-gio-/3569387/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.