Từ ngày đó, Thái tử thường xuyên tham gia các buổi cung yến do Quý phi tổ chức, mà mỗi lần đều đàm luận một lúc với Trương Anh về số học, kinh luân hay một số vấn đề khác.
Ngay cả người trì độn như Triệu Đà cũng nhận ra Thái tử đối với Trương tiểu thư không bình thường, nên đã lén hỏi Vệ Chiêu.
“Ngươi nói xem có phải Thái tử coi trọng Trương tiểu nương tử không?”
Trong lòng Vệ Chiêu khổ sở, nhưng không thể hiện lộ ra ngoài.
Trải qua một thời gian dài suy nghĩ, nàng nảy sinh ra một ý tưởng.
Nàng muốn đọc sách.
Vì vậy nàng lảng tránh vấn đề này, chỉ hỏi vấn đề bản thân quan tâm: “Mọi việc liên quan đến Thái tử, nô tỳ không dám bình phán, mà Triệu Thống lĩnh, ngài đã từng đi học chưa?”
Triệu Đà gật đầu: “Trước đây ta từng đi theo Thái tử đến học đường một thời gian, nhưng sau điện hạ chê ta đần độn, học cái gì cũng quá chậm, nên đã đá ta ra khỏi danh sách các thư đồng.”
“Là vậy sao?” Vệ Chiêu thở dài một tiếng, “Thế thì quá đáng tiếc.”
Triệu Đà lại cảm thấy cũng chẳng có gì đáng tiếc, bắt hắn ngồi trong học đường so với chém hắn vài đao còn khó chịu hơn, nhưng hắn lại thấy sự tiếc nuối hiện lên trên mặt của Vệ Chiêu, giống như bản thân hắn đã bỏ lỡ cái cơ hội tốt nào đấy.
Hắn không khỏi nghi hoặc hỏi: “Ngươi hỏi việc này để làm gì? Lẽ nào ngươi cũng muốn đọc sách?”
Vệ Chiêu ngượng ngùng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-tang-kieu/3548630/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.