Trong phòng ngay tức khắc yên tĩnh lại.
Cung nữ trả lại hà bao cho Vệ Chiêu ngày đó mở miệng nói: “Hôm Thái tử không hiểu tại sao lại đi ngang qua thiên điện, bắt gặp ngươi chơi đùa dưới tàng cây, nên đã phạt tất cả cung nữ quét dọn bổng lộc một tháng.”
Khóe môi của Vệ Chiêu vừa giơ nên đã lập tức hạ xuống.
Thái tử điện hạ đã chán ghét nàng tới mức này sao?
Cung nữ kia thấy nàng ủ rũ, đi tới bên cạnh động viên nàng: “Thái tử điện hạ là người thưởng phạt phân minh, cũng không phải là nhắm vào một mình ngươi… người nào mà không có lúc lười biếng, ngươi đừng quá buồn.”
Vệ Chiêu khẽ lắc đầu nói: “Ta không sao.”
Nhưng có người lại giận dữ nói: “Ngươi đương nhiên không sao, vì người gặp chuyện không may là bọn ta. Tất cả cung nữ quét dọn vì ngươi mà bị phạt. Rốt cuộc chúng ta có chỗ nào đắc tội với ngươi mà bị ngươi làm liên lụy như vậy.”
Các cung nữ tức giận không thôi nhao nhao bước ra ngoài, lúc đi qua Vệ Chiêu còn cố tình đẩy nàng một cái.
Túi giấy dầu trong tay Vệ Chiêu rơi xuống đất, còn chưa kịp nhặt lên đã bị ngươi khác giẫm nát.
Cung nữ trả lại nàng hà bao nhịn không được, định tiến lên giúp nàng, lại bị người khác kiên quyết lôi đi.
Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại một mình Vệ Chiêu.
Nàng chậm rãi ngồi xổm xuống, nhặt lấy bao giấy dầu bị giẫm nát. Sau đó nàng liế.m đầu ngón tay, cảm nhận vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-tang-kieu/3548609/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.