Triệu Tích Vi hành lễ, lúc này mới cáo lui.
Đám người giải tán, trà cũng được dọn đi.
Cho đến khi Triệu Tích Vi rời khỏi viện tử, lão phu nhân lúc này mới thở dài: "Bảo Chu, ta có phải quá nghiêm khắc với đứa nhỏ này rồi không?" Sau đó lại dừng một chút, mí mắt hơi rũ xuống: “Nó có thể hiểu được không? Chu ma ma nhẹ nhàng ấn vai lão phu nhân, cười nói:
"Lão phu nhân tình sâu nghĩa nặng, dù sao đây cũng là cháu gái ngài, ngài càng quản chặt nàng, nàng sẽ càng tốt lên. Hơn nữa, nàng hiện tại là trưởng nữ của Triệu phủ, về sau phải thay gia tộc chống đỡ, nắm giữ đại quyền. Nếu như lão phu nhân nói mấy câu nói đó đã không chịu đựng nổi, sau này làm sao đối mặt với thế cục phức tạp được đây?"
"Đúng vậy, ta sao lại không nghĩ đến chứ, sợ là sợ nó học theo tính tình của Thẩm thị". Khóe môi Lão phu nhân kéo ra một vệt cười khổ: "Thẩm thị thanh cao cao ngạo, tùy hứng tự thân, ngay cả thiên gia đều không để vào mắt, nữ nhân như vậy, sớm muộn cũng có ngày gây ra đại họa..."
Lão phu nhân trầm xuống, dường như bất đắc dĩ, lại như không đành lòng, thở dài: "... Nhưng nếu như hồi đó ta biết rõ nàng đã mang thai, sao có thể tàn nhẫn như vậy?"
Chu ma ma thấy lão phu nhân nhắc đến chuyện cũ, liền thức thời cụp mắt xuống, chỉ cười đáp lại, sau đó yên lặng lui ra ngoài.
Hành lang của Triệu phủ quanh co rộng rãi, bên trong đốt một lò hương liệu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-mi/3817688/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.