Hắn cân nhắc hồi lâu, cuối cùng quyết đoán hạ quyết định, cười trả lời: "Vậy quyết định như thế đi."
Từ thị thấy hắn chịu lui bước, liền lấy lòng mà hỏi: " Vậy sắp xếp cho Vi nhi ở viện tử nào vậy?"
Triệu Tử Nghi đứng dậy sửa sang lại ống tay áo, thuận miệng nói: "Phu nhân cứ nhìn mà xử lý đi, ta thấy Kính Mặc Hiên ở Đông Uyển cũng không tệ."
Từ thị sững sờ.
Đông Uyển là nơi Triệu Tử Nghi ở, Kính Mặc Hiên đông ấm hè mát, ánh sáng lại tốt, là nơi thích hợp nhất để sống, vậy mà hắn lại tuỳ tiện đem cho dã nha đầu này!? Nghĩ đến trượng phu coi trọng nữ nhi của tình nhân cũ như vậy, nỗi chua xót khó kìm nén trong lòng Từ lại bùng phát, bà ta buột miệng: "Kính Mặc Hiên vốn giữ lại cho Yến nhi!"
"Vừa rồi không phải nói, ăn mặc chi tiêu đều giống như đích nữ sao?" Triệu Tử Nghi nhướng mày.
"Ngươi!"
Từ thị tức giận nghiến chặt hàm răng.
Triệu Thừa Yến thấy cha mẹ lại muốn ầm ĩ, vội vã giật giật ống tay áo Từ thị, nói: "Mẫu thân, con thấy tặng Kính Mực Hiên cho tỷ tỷ ở rất tốt."
Nói rồi lắc lắc cánh tay Từ thị, nháy mắt ra dấu: "Huống hồ Vi tỷ tỷ vừa mới đến, rất nhiều chuyện còn cần chúng ta chiếu cố."
Chẳng qua là một dã nha đầu nông thôn, đặt nàng ta dưới mí mắt, để nàng ta biết rõ cái gì gọi là quy cũ của đại gia tộc!
Từ thị lại không nghĩ tới điều này, tức giậnchỉ tay vào trán nữ nhi: "Con, con, ta sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-mi/3817687/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.