Một đường trở về, Tiểu Hỉ Tử đều nhìn sắc mặt Vệ Phó. 
"Nhìn cái gì?" 
Tiểu Hỉ Tử cười hắc hắc: "Nô tài thấy tâm trạng của điện hạ hình như không tệ. " 
Vệ Phó liếc hắn một cái, không nói gì. 
Trở lại Đoan Bổn cung, bởi vì bình thường Vệ Phó hay dậy lúc này nên các thái giám đều đã chuẩn bị tốt hết thảy, nước nóng, xiêm y. 
Thậm chí là bữa sáng, đều đã mang từ phòng ăn tới, đợi ở bên ngoài chờ truyền. 
Vệ Phó lau người rửa mặt một phen, thay đổi một bộ thường phục màu xanh. 
Lúc này bữa sáng đã được bày ra. 
Bữa sáng hôm nay, Vệ Phó ăn được nhiều hơn hẳn so với hai ngày trước. Hắn dùng hai chén cháo, còn dùng thêm một lồng bánh bao long nhãn, một đĩa bánh thịt nướng và mấy miếng bánh khoai lang gạo nếp rồi mới dừng. 
Thân phận Thái tử mặc dù cao hơn các hoàng tử khác, khi đọc sách cũng không cùng chỗ với họ, nhưng quy định đọc sách vào giờ Mão thì giống nhau. Đây là quy củ của tổ tông, ai cũng không thể miễn, cho nên Vệ Phó bình thường đều là giờ Dần bốn khắc sẽ dậy, giờ Mão thì đi Văn Hoa điện. 
Hiện tại đang là mùa hè, trời sáng sớm, đến giờ này trời cũng đã tờ mờ có sáng, nếu đổi lại là mùa đông, cũng là giờ này nhưng lúc ra cửa trời vẫn tối om, còn phải thắp đèn lồng để soi. 
Dùng bữa xong, trước khi ra khỏi cửa, Vệ Phó đột nhiên nói: "Đổi phòng cho nàng. " 
Người ở bên ngoài còn chưa kịp phản ứng, duy chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-co-phuc/995623/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.