Hôm qua ngủ quá muộn, thế cho nên Thục Nguyệt ngày hôm sau dậy sớm cũng không có tinh thần gì.
Ngược lại Phúc Nhi ngủ rất ngon, thay đổi hẳn so với bộ dạng ỉu xìu của ngày hôm qua.
Lúc đi ra lấy nước rửa mặt, Thục Nguyệt nhìn thấy bộ dáng rạng rỡ của Phúc Nhi, hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái.
Hôm nay Phúc Nhi có tinh thần cùng nàng cãi nhau, nhướn mày nói: "Ngươi trừng ta làm gì, ta đâu có chọc ngươi."
"Ngươi đừng kiêu ngạo!"
Nàng ấy kiêu ngạo cái gì?
Phúc Nhi cảm thấy Thục Nguyệt có chút khó hiểu, Tử Tiêu cùng Bích Ngọc bên cạnh bưng chậu liếc nhau một cái, lộ ra vẻ mặt với biểu cảm phức tạp.
Sau khi trở về, vừa hay gặp Tiểu Yên Tử đến đưa bữa sáng.
Tiểu Yên Tử phất phất tay, bảo tiểu thái giám đi đưa ba hộp thức ăn khác, hắn thì xách riêng một hộp đến tìm Phúc Nhi.
"Đúng lúc tỷ tỷ trở về, cháo này vừa mới múc ra còn nóng hổi. Lúc ta chờ, Tiểu Đậu Tử công công đã múc cho ta một chén, thơm ngon cực kỳ."
Bình thường bữa sáng không phải Vương Lai Phúc làm mà là Tiểu Đậu Tử xách hộp thức ăn đi vào phòng ăn khác lấy, nhìn trúng loại cháo nào liền lấy cái đó, nguyên liệu nấu ăn đều là đồ tốt. Bình thường phải làm bữa sáng cho các chủ tử, trong phòng ăn ai nấy đều có phần, trước kia Phúc Nhi ăn thế nào thì hiện tại cũng giống như vậy.
Phúc Nhi nhận lấy hộp thức ăn, liếc mắt nhìn Tiểu Yên Tử cười tủm tỉm một cái: "Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-co-phuc/995622/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.