Thượng Quan Mẫn Hoa trấn tĩnh lại, nàng mím môi cười một tiếng, lúc ngẩng đầu lên, thấy Chu Thừa Hi nhìn nàng lom lom, ánh mắt hừng hực chẳng hề che giấu. Nàng nghiêng đầu, ánh mắt rơi vào hạ thân của hắn, thấy thứ kia đang phân chấn đứng thẳng lên, dù nàng có trầm ổn, mặt cũng không khỏi nóng ran lên.
Chu Thừa Hi trầm thấp cười rộ lên, mắt cũng trở lên thâm sâu, trước khi nàng kịp thét lên hắn đã một tay kéo nàng vào trong ngực, vùi đầu vào cổ nàng bắt đầu cắn mút tác quái. Thượng Quan Mẫn Hoa kháng cực một lát, cuối cùng cũng không nhịn được chủ động ôm hắn, sa vào nụ hôn sâu. Người hầu ở ngoài lên lên tiếng, báo quần áo của đế hậu đã được đưa đến.
Thượng Quan Mẫn Hoa thở hồng hộc trượt xuống khỏi người Chu Thừa Hi, mặt ngượng ngùng, đẩy Chu Thừa Hi ra, nhặt chăn dưới đất lên, đi chân trần ra ngoài, vừa định duỗi cánh tay trần ra ngoài thì bị Chu Thừa Hi túm về, mắt nhìn nàng thâm trầm, cười nói: “Dáng người của hoàng hậu, vẫn cứ để một mình trẫm thưởng thức được rồi.”
Giọng hắn khàn khàn, mang theo vẻ gợi cảm và dục vọng nồng đậm, làm người ta nghĩ liên miêng trong đầu. Thượng Quan Mẫn Hoa cười khẽ, mặc cho Chu Thừa Hi bá đạo thay nàng làm.
Chu Thừa Hi đi qua, vén mành lều lên, tia sáng chiếu vào, tiếng ồn ào huyên náo cũng theo đó truyền vào. Chỉ có điều, trong sau tấm mành như ngăn cách hai thế giới kia có một thanh kiếm nhanh như chớp giật, kiếm quang chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-chi-chu/736346/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.