Bố trí xong đường lối cao tầng, Thượng Quan Mẫn Hoa ngược lại càng thêm phiền muộn. Khi phủ trưởng công chúa hừng hực khí thể tổ chức buổi trình diễn thời trang cổ đại đầu tiên, nàng đến Minh Nguyệt Hồ bái phỏng Tần Quan Nguyệt.
“Quốc sư đại nhân!”
“Hoàng hậu nương nương!”
Giữa hai người là bầu không khí trầm mặc. Thượng Quan Mẫn Hoa vuốt vuốt chén trà ngọc cốt trên bàn, đang định lên tiếng, lại nhìn thấy ánh mắt vân đạm phong khinh của Tần Quan Nguyệt thì đầu óc lại bắt đầu kích động, không biết nên nói cái gì. Tần Quan Nguyệt thấy nàng bất an thì dịu sắc mặt hỏi: “Nguyên Thù có chuyện gì phiền lòng sao?”
“Ta chỉ muốn biết tình hình gieo trồng bông sợi của Đại Chu hiện giờ!”
Tần Quan Nguyệt buông ấm trà, cười nhẹ, ánh mắt ôn nhu như mây: “Sơ Thiện Đường nuôi dưỡng được rất nhiều nông công nhân kĩ thuật, kỹ thuật canh tác mới dùng năm trước có hiệu quả không tồi, Tử Du dâng tấu nói dự tính cuối năm nay sẽ cho thu hoạch tốt.”
Thượng Quan Mẫn Hoa hơi rũ mắt, nhẹ giọng nói: Phu tử, những đứa nhỏ này ta đang nghĩ biện pháp an trí, với cả ta sẽ cố gắng giảm bớt chốn ăn chơi hoa khói, cho càng nhiều nam tử đi canh tác.”
Tần Quan Nguyệt thản nhiên thở dài: “Vi sư vẫn biết con là hảo hài tử, lòng canh cánh nỗi khó khăn của muôn dân. Nhưng việc này không thể lại tùy tiện động đến, con xem Duyên Khánh nắm quyền, vẫn phải gặp nhiều trắc trở như vậy!”
“Ta có biện pháp, phu tử, xin ngài hãy tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-chi-chu/736304/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.