An Tín trước khi rời khỏi thành phố quyết định giảithích rõ ràng với Dụ Hằng, cô gọi lại vào máy điện thoại cũ của mình, không cóngười nhấc máy, lên tầng đỉnh hỏi thư ký, mới biết anh bỏ giữa chừng cuộc họpchủ quản, ra khỏi Dực Thần, đang đi dự hội đàm kinh doanh.
Cô tìm số của Chính Nam trước, trong đường dây cá nhânnày của Dụ Hằng, số liên lạc được lưu không nhiều, số Chính Nam đương nhiênkhông có, song Nguyễn Hoành anh cậu ta thì có lưu.Cô xin được số, gọi đi, bênkia mãi không thấy động tĩnh gì.
“Không đen đủi đến thế chứ, một người cũng không liênlạc nổi sao?”
An Tín gọi lại, lần này có giọng nói lạnh nhạt nhấcmáy hỏi: “Tìm ai?”
“Chính Nam…” cô vừa lên tiếng, bên kia bỗng cướp lời:“An Tín?”
“Đúng đúng đúng, là tôi”. Cô gật đầu lia lịa.
Nhưng trong điện thoại lại im bặt, cô cẩn thận dịchngón tay sang chỗ không nạm kim cương, nắm chặt rồi, ghé sát tai lại lắng nghekiểu tiểu thị dân(1),chỉ nghe có tiếng thở phập phồng từ đầu dây bên kia vọnglại.
(1) Dân nhà quê.
Cậu ấy vẫn ở đó, sao không nói gì nữa nhỉ?
An Tín gọi tên Chính Nam, vài giây sau, tiếng ChínhNam đột nhiên lại vút lên như sấm vang chớp dội, đùng đùng đoàng đoàng ném đávề bên này: “Tại sao lại là Dụ Hằng nhận điện thoại của cô? Tại sao anh ta nửađêm nửa hôm vẫn còn bắt máy của cô? Tại sao điện thoại của cô lại ở nhà anh ta?Tại sao cô lại đổi số điện thoại?”
Giọng nói đó lạnh băng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cua-tha-boss/2614999/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.