“Sếp…”
Trần Bân bị cảnh trước mắt dọa đến mức xanh cả mặt mày. Sống hai mươi mấy năm trên đời, đây là lần đầu tiên anh ta thấy có một người khi dễ Trác Diệu ra mặt như vậy. Trịnh Lam trước kia là người vợ danh chính ngôn thuận của anh mà còn chưa một lần Trần Bân thấy phu nhân dám to tiếng với chồng mình, thế mà người phụ nữ lạ mặt này lại ngang nhiên tạt nước làm ướt áo Trác Diệu, còn suồng sã buông lời sỉ vả anh nữa chứ.
Trần Bân thầm cảm thán một câu trong lòng: “Cô gái này nhất định là đang thèm đòn.”
Không chỉ Trác Diệu bị làm ướt người, mà mỹ nhân đang ngồi bên cạnh anh cũng bị vạ lây. Da thịt ở cánh tay phải của cô ta bị nước dây lên, cơ thể ướt át khiến cho cô ta liền bày ra bộ mặt cau có tỏ rõ vẻ khó chịu, đập mạnh tay xuống bàn rồi trừng mắt nhìn Hải Ly mà cất tiếng:
“Cô đây là đang có ý gì?”
Nếu ánh mắt có thể giết người, vậy e là mỹ nhân này đã sớm băm Hải Ly thành trăm mảnh. Nhưng Hải ly là ai chứ? Sống gần ba mươi năm cuộc đời, không lẽ cô còn bị chút “công phu mèo cào” của cô ta dọa sợ sao?
Trong từ điển của Hải Ly từ trước đến nay vốn không tồn tại hai từ: “sợ hãi”.
“Ý trên mặt chữ.”
Hải Ly nhếch môi cười một cái, sau đó liền quay lưng rời đi.
“Bà xã, em đi chậm thôi.”
Đại Hòa đã sớm xắn ống tay lên muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625995/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.