“Cảm ơn. Cậu cũng thế. Lái xê về cẩn thận.”
Trịnh Lam ngượng ngùng nhìn Lương Đông, vừa nói vừa đưa tay muốn trở lại áo khoác cho anh ta. Chỉ tiếc Lương Đông hoàn toàn không cho cô cơ hội này, trực tiếp xoay người cô, đẩy cô về phía trước rồi nói:
“Được rồi, tớ cũng phải trở về đây. Cậu lên nghỉ ngơi sớm đi nhé.”
Nói rồi Lương Đông nhanh chóng chui vọt vào trong xe, khởi động xe rồi đạp chân ga mà phóng xe đi mất.
Trịnh Lam khẽ thở dài một hơi, lê cơ thể có chút mệt mỏi của mình đi vào trong thang máy, nhấn nút lên tầng ba mươi hai.
Ngày hôm nay thật sự cô đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, bây giờ cô chỉ nghĩ đến việc về nhà liền ngả lưng nằm xuống giường mà đánh một giấc thật sâu, để có thể nạp lại năng lượng cho cơ thể, ngày mai còn phải vui vẻ bắt đầu một ngày mới.
Trong lúc đợi thang máy, Trịnh Lam nhận được tin nhắn của Hải Ly. Cô nhanh tay gõ dòng chữ “Tớ về đến nhà rồi” để hồi âm lại cô ấy, còn không quên gửi một sticker có hai cô gái đang cuồng nhiệt ôm ấp nhau.
“Ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra. Trịnh Lam cũng không chú ý nhìn đường, vừa nghịch điện thoại vừa di chuyển về phía căn hộ của mình.
“A.”
Bỗng nhiên đầu mũi cô có cảm giác nhói đau. Trịnh Lam giật mình đến mức đánh rơi điện thoại trên tay xuống đất. Cô nhanh chóng cúi xuống nhặt điện thoại cho vào lại trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625992/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.