“Trịnh Vân, chúng ta về nhà thôi. Mọi người đều đang nhìn, không nên đứng đây gây ồn ào nữa.”
Trần Thu Nguyệt cũng không phải là không cần mặt mũi. Gây ra huyên náo nãy giờ, không ít người đi đường đã ngoái đầu nhìn họ. Cứ tiếp tục đứng đây cũng không được cho vào, chi bằng giữ lại cho mình chút thể diện, nhanh chóng ra về thì hơn.
“Sao anh ấy lại không gặp con chứ?”
Trịnh Vân nói rồi đưa móng tay được sơn màu đỏ rượu lên miệng mà chay cắn. Chỉ vài hôm trước thôi Trác Diệu còn đối xử dịu dàng, ân cần với cô ta như thế, làm sao chỉ mới vài ngày không gặp đã thành người xa lạ rồi?
Trong lúc Trịnh Vân còn đang nghi thần nghi quỷ, một chiếc Porsche đã xuất hiện sau lưng mẹ con cô ta, sau đó thình lình bấm còi.
“Dọa chết tôi rồi.”
Trần Thu Nguyệt giật mình đưa tay lên ôm ngực, sau đó liền kéo Trịnh Vân đứng dẹp qua một bên.
Tâm trạng Trịnh Vân đang không tốt, còn bị hù như thế, cô ta đương nhiên càng thêm phần khó chịu. Sải bước chân dài của mình đến bên chiếc xe màu đỏ kia, không chút kiêng dè gì, cô ta liền cúi người mà dùng mấy ngón tay gõ liên tục lên mặt kính xe, miệng không quên lải nhải mắng nhiếc:
“Này, không biết cái gì gọi là lịch sự hả? Tính dọa chết người ta sao? Có chút tiền thì hay lắm à?”
Sắc mặt Trịnh Vân dữ tợn vô cùng. Hai mắt mở lớn, thanh âm mang theo phẫn nộ như rít qua từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625955/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.