“Ai cho phép cô ấy cưới chồng mới?”
Ánh mắt Trác Diệu lộ ra tia hung ác. Thanh âm lạnh lẽo không có nhiệt độ rít qua từng kẽ răng, khiến cho người vốn có tâm lý vững vàng như Trác Chính nghe xong cũng phải khẽ rùng mình một cái.
“Con không cho phép, ai cũng đừng hòng đụng vào Trịnh Lam.”
Từ trước đến nay, Trác Diệu hiếm khi bộc lộ bản tính chiếm hữu với một người nào đó. Nhưng đó chỉ là với những người anh không có tình cảm. Còn nếu đã xác định bản thân muốn đối phương, anh chỉ hận không thể hai tư trên bảy buộc người đó lại bên mình, để người mình yêu có thể luôn luôn ở trong tầm quan sát.
Trước kia là anh đã quá chủ quan, đã cho rằng Trịnh Lam sẽ không bao giờ rời khỏi mình, nên mới chẳng bao giờ cân đo được mất, không bao giờ bày ra hành động gì quá nồng nhiệt với cô cả.
Không thể phủ nhận, bởi vì có cô ở nhà làm hậu phương, cho nên trên thương trường anh mới có thể vững vàng tiến lên mà không gặp phải bất cứ một ưu phiền, trở ngại nào níu chân cả.
Cô gái tốt như thế, là do anh không sớm nhận ra tình cảm của bản thân để trân trọng cô hơn. Cho nên mọi cay đắng mà anh đang mang hiện tại, cũng có thể xem là tự làm tự chịu. Than trời trách đất không bằng tự mình vận động để sớm lại có được cô thì tốt hơn.
“Con người không phải đồ vật, không phải con muốn là có thể sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625953/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.