Kể từ ngày Vân Anh biết được chuyện đó thì luôn không dám đối mặt với anh. Đơn xin thôi việc cô cũng đã nộp lên bệnh viện, suốt ngày cứ nhốt mình trong phòng rồi suy nghĩ linh tinh. Cô cảm thấy vô cùng có lỗi với Vũ Cường và càng có lỗi so với tình yêu lớn lao của anh.
Còn về Thiên Minh, bệnh tình của anh đã được tạm thời áp chế bởi loại thuốc mà Lưu phó chủ mới điều chế ra. Cũng may là loại độc anh trúng có các thành phần tựa như HK - 261 nên Lưu phó chủ - Lưu Hàn Khiêm mới dễ dàng tìm ra thuốc để áp chế chất độc. Hiện tại Thiên Minh được xem như là vừa về từ quỷ môn quan. Sức khỏe anh có phần khởi sắc và tốt hơn trước nhưng độc tố trong người chẳng thể nào bày trừ hết ra được cả. Chỉ có thể dùng thuốc để cầm cự qua ngày.
Một tuần sau, Thiên Minh được xuất viện. Ngay lập tức anh liền chạy về biệt thự để tìm cô. Mấy hôm nay không thấy cô đến thăm trong lòng anh rất khó chịu. Thiên Minh đứng trước cửa phòng của cô, anh chần chừ một lúc rồi mới dám gõ cửa.
Cộc...cộc...cộc...
" Vân Anh, anh vào được không?"
Cô ngồi trong phòng nghe tiếng của anh mà như không tin được. Vân Anh không hề biết anh xuất viện. Ngay lập tức cô liền chạy ra mở cửa. Nhìn thấy anh đang đứng trước mặt mà cô xúc động đến phát khóc.
" Thiên Minh, anh ... không sao?" - Giọng cô nghẹn ngào cất lên.
Anh mỉm cười nhẹ rồi kéo cô vào trong lòng.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723617/chuong-179.html