Ba ngày nữa cứ thế trôi qua.....
Vân Anh vẫn cứ thế ngồi bên cạnh anh không rời. Mệt mỏi quá thì lại gục bên giường bệnh của anh. Tỉnh dậy thì tiếp tục ngồi ở đấy. Cũng đã 10 ngày, Thiên Minh vẫn như thế, bất động một chỗ. Chẳng lẽ cô phải chấp nhận việc sẽ mất anh mãi mãi sao? Vân Anh không chấp nhận được việc này nhưng mà cô cũng đã hết sức rồi. Bao nhiêu ngày trôi qua cô vẫn cứ động viên anh nhưng chẳng nhận được hồi đáp. Có lẽ đây là kết quả mà cô phải chấp nhận.
Tại một căn phòng lớn.
Phía trên ba vị thủ lĩnh ngồi uy nghiêm. Phía dưới là các phó chủ. Trong lòng mọi người ai cũng hoang mang. Giờ đây Thiên Minh đã kề cận cái chết nhưng tổ chức không thể có người đứng đầu. Hơn nữa, các bè phái bên ngoài đang dần dần kết hợp lại để chống đối. Trong ngoài Thiên Long đều bị dòm ngó, loạn cả lên.
"Thưa các thủ lĩnh .... Hiện tại đại ca không có mặt, các thế lực khác nhân lúc nội bộ chúng ta đang gặp sự cố nên không ngừng gây sự trên địa bàn chúng ta . Xin các thủ lĩnh hãy đưa ra giải pháp" Duật phó chủ nói.
" Cái bọn thừa nước đục thả câu này lâu nay thấy chúng ta không nói đến thì tưởng chúng ta chịu thua à... Anh cứ giao việc này cho em, em sẽ đi chấn chỉnh chúng nó" Trịnh Thiên nói.
Thái Phương cũng đành gật đầu. Hiện tại cũng chẳng còn giải pháp nào tốt hơn.
" Nhị ca, theo tôi thì chúng ta nên tìm người thay vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723548/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.