Vân Anh bị đám thuộc hạ của cô lôi ra phía sau. Bọn chúng đang định làm trò đồi bại thì liền có người ngăn cản đó chính là Thiệu Đông thuộc hạ thân cận của Lâm Vũ Phong. Cậu bước lại ngăn cản, cởi áo khoác mặc vào cho cô.
" Anh là người của Lâm Vũ Phong tại sao lại cứu tôi?"
" Tôi không nỡ, với lại nhìn cô rất giống với phu nhân quá cố. Tôi mang ơn bà ấy nên mới làm thế!" -Thiệu Đông lạnh lùng nói.
" Nếu anh đã có thể cứu tôi thì mong anh có thể cứu Thiên Minh. Anh ấy sắp không chịu nổi rồi!" - Vân anh quỳ xuống cầu xin.
" Chuyện này tôi không thể. Tôi chỉ có thể cứu cô chứ không cứu được cậu ấy. Xin thứ lỗi" - cậu lạnh lùng trả lời.
" Nếu vậy...vậy thì anh có thể hỗ trợ tôi không? Dù sao tài liệu quan trọng các người cũng đã có trong tay cầu xin anh giúp tôi cứu anh ấy"
Thiệu Đông thấy cô dập đầu cầu xin thì cũng có chút mũi lòng. Cô gái trước mắt sao lại giống phu nhân đến thế chứ nhất là ánh mắt ấy. Cậu dù không muốn nhưng cũng phải giúp cô đóng vở kịch này.
Ở bên ngoài Thiên Minh đang phải chịu những trận đò dã man, nổi đau kéo đến khiến anh gần như không trụ nổi nữa rồi. Đúng lúc này Vân Anh cầm con dao kề cổ Thiệu Đông bước ra .
" Lâm Vũ Phong mau dừng tay nếu ông không muốn tên thuộc hạ này phải chết oan uổng!" - Vân Anh hét lớn, lưỡi dao cũng đã kề rất sát cổ
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723544/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.