Cũng một tháng nữa trôi qua. Vân Anh cứ thế một mình độc lập, tự chủ cuộc sống của bản thân. Mỗi lần vô tình gặp anh thì cô luôn lạnh lùng, cau có rồi rời đi. Cứ mỗi lần như thế trong lòng của Thiên Minh lại đau thêm gấp bội. Anh biết kết quả giờ đây là do anh đã lựa chọn chỉ mong cô cứ mãi vui vẻ là được.
Mấy hôm nay, Vân Anh biết tin Hạ Trâm vừa sinh xong cũng rất vui mừng nhưng vẫn chưa có thời gian đi thăm. Dù sao thì ít nhất Hạ Trâm với Trung Khánh cũng được hạnh phúc bên nhau, cũng có một bảo bối để gắn chặt thêm tình cảm. Vân Anh chiều hôm ấy cố gắng sắp xếp việc ở trường rồi vào bệnh viện thăm Hạ Trâm. Cô đi hỏi mọi người mới biết được bệnh viện và phòng bệnh của Hạ Trâm. Vân Anh mở cửa bước vào. Hạ Trâm nhìn thấy cô thì rất vui mừng. Từ sau khi Vân Anh và Thiên Minh chia tay thì Hạ Trâm vẫn chưa lần nào liên lạc được với cô.
" Em vào được chứ ạ?" - Vân Anh cười tươi, niềm nở.
" Đương nhiên là được rồi! Em cứ vào đi "
Vân Anh mỉm cười nhẹ bước vào. Khi đến đây cô cũng mua thêm tí sữa cho hai mẹ con Hạ Trâm. Vân Anh để đồ lên bàn rồi ngồi xuống ghế.
" Lâu nay em biến đâu mất tiêu vậy? Chị muốn liên lạc với em cũng chẳng được"
" Em vẫn bình thường thôi, đi học nếu rảnh thì đi làm thêm cuộc sống cũng xem là nhàn hạ. Còn chị thì sao? Sức khỏe chị vẫn ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723537/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.