Ba của cô gọi anh ra một nơi yên lặng để nói chuyện. Thiên Minh lúc đầu cũng hơi lo lắng, cũng đành chỉ im lặng. Người trước mặt không đơn giản là ba của cô mà còn là người thầy kính trọng và mang ơn nhất đời này.
" Hải! Chắc em biết thầy nói gì mà đúng không?"
" Thầy...Em biết bản thân em còn nhiều thiếu xót nhưng mong thầy có thể nói ra, em và Vân Anh thật lòng đến bên nhau. Em nguyện thay đổi vì cô ấy"
" Hải..Em hiểu sai ý thầy rồi. Bản thân em không có gì là không tốt cả mà là ở Vân Anh. Em biết đấy Vân Anh còn nhỏ. Từ bé luôn vô ưu vô tư mà vui vẻ từng ngày. Tuy không nói nhưng thầy cũng hiểu được hoàn cảnh gia đình em. Ba em với tôi cũng từng là bạn nên đương nhiên cũng rất hiểu được gia đình em thế nào. Hiện giờ ba mẹ em đã mất người duy nhất kế nghiệp cũng chỉ có em. Thầy biết em còn nhiều điều suy tính và lo toang. Con người Vân Anh vốn rất vô tư chuyện gì cũng suy nghĩ rất đơn giản. Mà bên cạnh em thì nguy hiểm không ít " - Ông sầu muộn kể hết với anh.
Thiên Minh nhìn ông rồi thở dài.
" Em sẽ dùng hết khả năng để bảo vệ em ấy. Chuyện gia đình em chắc thầy cũng đã biết em cũng không muốn giấu hay biện minh. Nhưng chuyện của em thì nhất định sẽ không để Vân Anh dính vào" - Anh lời nói chắc nịch, khản khái.
" Thiên Minh - Cái tên cũng nói lên con người của em. Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723528/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.