Tối đấy, Vân Anh muốn qua nhà của anh mang đồ về. Ba cô thấy không an lòng nên đã đích thân chở cô đi. Đến nhà của anh, ông không vào mà chỉ ngồi trong xe chờ. Vân Anh nhanh chân bước vào nhà. Thiên Minh vừa nhìn thấy cô thì liền vui mừng chạy lại, ôm lấy cô.
" A..Minh...Anh bỏ em ra đi, em đang bị thương đấy!"
Anh hơi lo lắng, buông cô ra, Nhìn cả người cô một vòng rồi mới cất lời:" Em bị thầy đánh à? Đâu đưa anh xem nào, có bị thương nghiêm trọng không?"
" Được rồi, em không sao cả. Em về đây tính lấy ít đồ về. Ba nói tạm thời hai đứa hãy tránh mặt một thời gian để ba từ từ suy nghĩ. Ba với em cũng nói chuyện với nhau rồi. Ba nói để khi bình tĩnh sẽ đến nói chuyện với anh"
" Anh hiểu rồi mà trong thời gian này khiến em phải chịu ủy khuất rồi. Ở nhà cố gắng ngoan ngoãn nha, có gì thì cứ đến nhà hoặc công ty gặp anh cũng được"
Vân Anh cũng gật đầu cho anh yên tâm sau đó thì đi lên phòng mang ít đồ và tập vở để vào balo. Trước khi đi Thiên Minh cũng ôm chằm cô một cái, hôn nhẹ lên trán cô rồi dặn dò đủ điều. Vân Anh ngoan ngoãn đồng ý với anh. Cô nhanh chân chạy ra xe.
Mấy ngày tiếp theo đó, Vân Anh cũng chỉ đi học rồi về nhà. Ít hôm thì lại lén đi gặp anh chủ yếu cũng chỉ dùng được bữa cơm là phải tạm biệt. Từ lúc mọi chuyện bị phát hiện Vân Anh cũng buồn bã, ủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723527/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.