Mấy ngày tiếp theo cũng vậy, buổi sáng cho cô ăn sáng xong, rửa vết thương cho cô xong anh mới đi làm đến giờ nghỉ trưa thì lại vào với cô. Buổi tối thì luôn túc trực bên cạnh. Buổi sáng hôm ấy là chủ nhật anh không cần phải đến công ty nên đã ở lại cùng cô luôn. Trong lúc ăn sáng cùng cô.
" Anh !"
" Hửm ?"
" Cho em xuất viện đi, em khỏe nhiều rồi, vết thương cũng đã lành đi rất nhiều rồi ở đây khó chịu lắm với lại anh còn phải đi làm nữa mà cứ chạy vô chạy ra bệnh viện hoài cũng cực cho anh lắm !"
" Con nhóc này cực gì chứ, nếu khỏe rồi thì xuất viện nhưng trước khi về là phải kiểm tra tổng quát cái nữa "
" Vâng. "
" Được rồi, ngồi ăn đi anh đi gọi bác sĩ "
" Dà.."
Anh đứng lên đi gọi bác sĩ nhưng vừa mở cửa bước ra thì...
" Đến đây làm gì?"
" Thầy...em.."
" Đừng gọi như vậy, tôi không phải là thầy của em !"
" Em...muốn đến thăm Vân Anh "
" Em ấy khỏe rồi không cần thăm đâu, em về đi !"
Vân Anh ngồi bên trong nghe có tiếng nói nên đứng dậy đi ra xem thử.
" Anh vậy anh?" . Cô bước ra xem tình hình, vừa ra thì thấy nhỏ. " Mỹ Hân !!"
" Đã thấy em ấy rồi thì về đi, em ấy vẫn chưa chết đâu nên không cần em giả nhân giả nghĩa mà đến thăm đâu"
" Hải!!!..Cứ để cô ta vào, anh đi làm thủ tục xuất viện cho em đi "
" Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723449/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.