Cả đêm hôm ấy anh ở lại cùng cô ở bệnh viện. Anh luôn suy nghĩ, đắn đo mọi thứ. Anh một mình ngồi trên cái ghế sofa ánh mắt thì luôn hướng về cô gái nhỏ do ảnh hưởng của thuốc mà ngủ rất say. Anh một mình suy nghĩ, liệu bây giờ anh phải giải quyết thế nào cho thỏa đáng? Nhưng cho dù là làm gì thì anh đều đặt sự an toàn và cảm giác của cô lên hàng đầu. Cả đêm hôm ấy anh cứ suy nghĩ rất nhiều, đến tầm 2h sáng mới chợp mắt được một chút.
...****************...
Hôm sau anh đã dậy rất sớm. Anh gọi cho Trâm vào chắm sóc Vân Anh giúp anh, còn đi thì chạy về nhà rồi đi lên trường để giải quyết rõ mọi chuyện.
Anh vừa vào trường thì lại bắt găp Mỹ Hân ở ngoài sân. Anh đi ngang cũng không quên dành cho nhỏ một ánh mắt sắc bén. Nhỏ không mấy bận tâm nhưng đâu biết rằng anh là đanh đi thanh lí bọn nó.
Anh vào phòng hiệu trưởng. Anh kể hết mọi chuyện cho cô hiệu trưởng nghe. Cô nghe xong mà tá hỏa, không ngờ mọi việc lại xảy ra nghiêm trọng như vậy.
Sau khi nói rõ mọi chuyện anh đã nhờ thầy Vũ phát loa lên gọi cả đám bọn nó lên văn phòng. Tụi nó vừa bước vào phòng thì gặp anh, cả đám đều xanh mặt.
Anh thì không nói gì, cố tình quay đi chỗ khác. Cả đám nó ngồi xuống ghế. Cô hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm của bọn nó nói chuyện, trao đổi với bọn nó còn anh thì chỉ ngồi nghe. Mấy đứa kia thì chỉ biết gục mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723448/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.